Dương là người thừa kế tập đoàn y dược bậc nhất Nước Z, lại còn là hot boy đẹp trai, ga lăng nên rất được đám con gái săn đón. Tin tức Dương cùng một nữ sinh khác cùng nhau đi học trễ bị phạt không chỉ gây xôn xao trong trường tư thục Ánh Sáng mà còn lan tỏa sang những trường khác.
Ngay khi Dương vừa bị thầy giám thị đưa đi, bức hình của cậu ta cùng Hải Lan đã được một số người chụp lén rồi chuyền tin cho nhau.
Tại trường tư thục Sao Mai cách đó không xa, đang trong giờ giải lao, Bảo Ngọc đang vui vẻ trò chuyện cùng bạn bè thì nhận được tin nhắn của đứa bạn. Cô đứng bật dậy khi thấy bức hình được gửi qua.
"Cho con nhỏ khốn kiếp đó một bài học cho mình." Hét lớn qua điện thoại, Bảo Ngọc ra lệnh. "Cách gì cũng được, mấy người phải cho con nhỏ đó biết thân phận mà tránh xa Dương."
"Nhưng anh trai cậu từng lên tiếng nói thay nhỏ đó, đụng vào có sao không?"
"Một đứa con tài xế mà mấy cậu sợ cái gì? Nó đã nhận ơn của nhà tôi thì chí ít cũng phải biết điều chứ?"
"Được rồi! Để tụi này xử lý."
**
Sau giờ mỹ thuật, học sinh có hai tiết tự học. Đa số mọi người đều ngồi lại tám chuyện ở sân trường, căn tin nhưng Hải Lan lại chuyên tâm đọc sách ở thư viện. Hiện tại, những môn học cô yếu còn khá nhiều, trước kì thi, cô phải nhanh chóng bổ sung kiến thức. Ba môn toán, lý, hóa là Hải Lan yếu nhất, cô tìm đến thư viện, đọc một số sách tham khảo. Gần hết giờ, Hải Lan vội mang sách đặt lại vị trí cũ, nhưng trong lúc bất cẩn, cô làm đổ hàng loạt sách xuống sàn nhà.
Một tiếng kêu nhỏ vang lên, cô lo lắng chạy sang kệ sách bên cạnh. Quả nhiên đã có người bị sách rơi vào đầu.
"Xin lỗi, bạn có sao không?" Hải Lan lo lắng lên tiếng hỏi thăm cậu bạn đang ngồi xoa đầu. Rồi, khi anh chàng ngước mặt lên, Hải Lan giật mình khi nhớ ra khuôn mặt này. Đây chẳng phải là chàng trai trên xe buýt dạo trước, cũng là cậu bạn hôm qua trong sân trường sao?
"Tôi không sao."
Thật kì lạ! Hải Lan tin chắc mình chưa từng gặp người này trước đây. Nhưng không hiểu sao, ánh mắt đượm buồn của cậu ta lại khiến cô thổn thức, trái tim bỗng đau nhói khi chạm vào ánh mắt sâu, xa thẳm đó.
"Sách này không hay đâu." Đặt những quyển sách rơi trên nền vào vị trí cũ, cậu bạn nhìn những quyển sách trên tay Hải Lan, nói: "Nếu muốn tìm sách tham khảo thì nên lựa loại đơn giản một chút. Sách này rất cao, chỉ dành cho đội tuyển thi đấu quốc tế thôi."
"Sao... À, cám ơn cậu. Mình không rành mấy loại sách này lắm. Cậu không phiền thì chọn giúp mình được không? Mình hiện rất yếu ba môn Toán Lý Hóa."
Chàng trai không trả lời mà bỏ đi. Hải Lan cũng không trách gì. Nhưng ai ngờ, lúc cô đang loay hoay tìm sách thì cậu ta lại xuất hiện trước mặt rồi đưa cho cô một số sách tham khảo cùng một quyển sổ dày hơi cũ một chút.
Hải Lan mở quyển sổ ra xem thì thấy bên trong có rất nhiều công thức và những lưu ý được ghi chép cẩn thận. Cô vui mừng, ngước mặt lên định cám ơn thì cậu bạn này đã đi đâu không thấy nữa. Cậu ta đúng là kì lạ mà.
**
Tại văn phòng hiệu trưởng.
"Hiếm khi thấy cháu quan tâm đến ai." Rót trà cho nam sinh trước mặt, ông Khởi- hiệu trưởng trường tư thục Ánh Sáng lấy làm hiếu kì.
"Học sinh đó vẽ rất đẹp." Nam sinh trả lời sau khi uống một ngụm trà.
Nhìn bức tranh đặt trên bàn, ông Khởi thắc mắc.
"Trình độ cách biệt có khác, ta chẳng nhìn ra được gì hết."
"Bức tranh này còn thiếu sót rất nhiều thứ nhưng lại chứa đựng một thứ tình cảm mãnh liệt." Nhìn bức tranh cô gái ngồi thẩn thờ ngắm mưa sao băng, nam sinh nhận xét.
"Xem ra học sinh này cũng không tầm thường chút nào. Được cháu khen ngợi thì đây là lần đầu ta biết."
Ông Khởi hỏi thêm.
"Cháu không định đến lớp sao? Còn trẻ thì nên kết bạn thật nhiều, không nên ở trong phòng mãi."
"Cháu thấy như thế này là tốt rồi... Hơn nữa, tính cháu không tốt, ai mà muốn kết bạn."
"Nghe vợ ta nói facebook của cháu có hơn trăm triệu lượt theo dõi...như vậy mà nói không ai muốn kết bạn sao?"
Ông Khởi cười nói. "Mà sao học sinh nữ đó lại gặp được cháu vậy?"
"Chỉ là tình cờ."
"Cái này thì ta không tin. Người khác còn có khả năng nhưng cháu thì không thể, từ trước đến giờ, cháu không thích thì sao để người khác tìm thấy." Ông Khởi hứng thú nói. "Ta nghĩ cháu và nữ sinh đó nhất định có duyên với nhau."
Nam sinh không nói gì mà tiếp tục uống trà, đôi mắt lơ đễnh nhìn sang bức tranh trên bàn.
**
"Facebook..."
"Gì vậy! Thái độ này là sao? Đừng nói với tụi này là cậu không dùng mạng xã hội đó nha."
Tan lớp, Oanh, My đến xin địa chỉ để kết bạn qua face với Hải Lan. Ai ngờ, nhìn thái độ của cô bạn mới, họ nhìn nhau rồi quay sang nhìn cô như nhìn sinh vật lạ vậy đó.
"Bây giờ nói mai tận thế tui cũng tin... Thời đại này cũng có học sinh không dùng mạng xã hội sao?" Oanh há hốc miệng ngạc nhiên một lúc rồi cũng lên tiếng.
"Đưa điện thoại cho tụi này kiểm tra." My ra lệnh.
Hải Lan với thời đại mới vẫn còn đang tập làm quen. Đặc biệt điện thoại di động là thứ mà đến giờ cô cũng chưa có thời gian tìm hiểu. Hai ngày trước, ba mua cho cô coi như quà mừng vào cấp ba vì cái cũ đã bị hư trong tai nạn rồi. Khi mới nhận, cô còn không hiểu vật này dùng làm gì nữa. Cũng may có hướng dẫn sử dụng nên cô đã biết cách nghe, gọi, còn những thứ khác thì vẫn chưa sử dụng được.
Cầm điện thoại của Hà La, Oanh My lập tức lưu số mình vào. Sau đó, cả hai mở face thì thấy trống trơn nên thở dài, ngồi xuống giúp cô nàng ngoài hành tinh này tạo nhà mới.
"Hải Lan, cậu muốn lấy nick gì?"
"Nick là sao?"
"Hỏi cậu ấy làm gì... Tạo luôn cho nhanh."
Tốn gần mười phút, hai cô nàng Oanh My không những giúp Hải Lan tạo mail, face mà ngay đến zalo, instagram... Nói chung, hai người có gì trong điện thoại thì cũng làm như thế với Hải Lan.
"Thật không biết cậu sống thế nào khi không có mạng xã hội?" Oanh thở dài nói.
"Cậu nhìn đây." My hướng dẫn tận tình. "Khi muốn liên hệ thì cậu nhắn tin hoặc gọi ở đây... Mình đã gửi lời mời kết bạn rồi này... Cậu xem, giờ cậu cũng có thể thấy nội dung bên trang nhà mình..."
Hải Lan không ngờ thời đại bây giờ lại đỉnh như vậy. Giờ ở cách xa nhau nói chuyện còn nhìn thấy nhau được nữa. Có rất nhiều điều mới lạ mà cô cũng chưa từng dám nghĩ đến...
Công nghệ hiện đại khiến Hải Lan vừa lo lắng vừa thích thú.
Cô lo lắng không thể theo kịp sự tối tân này rồi khiến mình bị nghi ngờ, xa lánh.
Nhưng cũng sự hiện đại này khiến cô vô cùng tò mò, muốn tìm hiểu rất nhiều.
Buổi tối, sau khi học bài xong, cô không ngủ ngay mà ngồi ôm điện thoại trên giường, cố gắng làm quen với những ứng dụng mới mà các bạn chỉ dẫn. Cũng may, cô lo xa nên đã ghi chép tất cả chỉ dẫn vào một quyển sổ, giờ cô chỉ cần tập cho thành thạo động tác thôi.
Hay thật! Khi xưa muốn hẹn bạn thì phải đến nhà gặp trực tiếp, nhà ai có điều kiện lắm mới có được cái điện thoại để liên hệ. Còn bây giờ, chỉ cần có mạng thì không chỉ gọi được cho nhau mà còn có thể nhìn mặt nhau nữa. Mà facebook này thích thật, gọi nói chuyện cũng không mất tiền. Đúng là tương lai, mọi thứ đã phát triển đến không thể ngờ mà.
Lướt dạo qua trang thông tin của My và Oanh, Hải Lan mỉm cười khi thấy hai người bạn này nếu không đăng tải món ngon thì sẽ là những bộ tiểu thuyết hay. Thật giống với tính cách của họ.
Hải Lan được My mời vào nhóm truyện do cô nàng lập. My không chỉ thích đọc mà còn có khả năng sáng tác nữa, mấy bộ ngôn tình của cô bạn này được khá nhiều người ưa thích. Hải Lan vốn yêu văn thơ nên cũng vào ủng hộ.
Cô hơi bất ngờ khi My vừa chia sẽ một hài hát qua nhóm của mình cùng dòng chữ "thần tượng của tui thích thì tui cũng thích."
Ban đầu, Hải Lan nghĩ My nhắc đến Nhật Minh, nhưng thấy Oanh thả tim tán thành thì cô biết hai người đang nói về người khác. Hải Lan tò mò là ai mà được cả My, Oanh và tất cả mọi người trong nhóm yêu thích, bình luận sôi nổi như vậy?
Mở video được My chia sẽ, Hải Lan bất ngờ khi nghe được những giai điệu quen thuộc. Đây là bài Les Valses De Vienne của François Feldman. Đây là bài hát cô rất thích nghe khi tham dự các buổi vui chơi cùng bạn bè. Nghe giai điệu này, Hải Lan nhớ lại những kí ức ngày xưa. Khi đó, trong trường tổ chức buổi khiêu vũ, trong khi cô vô cùng hào hứng thì Nam lại hơi lo lắng vì không biết khiêu vũ. Cô đã hứa sẽ làm bạn nhảy, bảo Nam cứ yên tâm. Nhưng đêm đó, cô đã thất hứa. Cô đã đi theo Dương vui chơi, bỏ mặc Nam chờ đợi.
Hải Lan nghe nhạc rồi mơ màng chìm vào giấc ngủ say và cô đã có một giấc mơ thật đẹp. Cô mơ thấy mình và Nam nắm tay nhau, cùng nhau khiêu vũ trên nền nhạc Les Valses De Vienne.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]