Sau đó mỗi lần Đàm Dận thân mật với cô, Biên Nhan đều có vẻ bất đắc dĩ. Lúc hôn môi cô cứ ngậm miệng, không cho anh chạm vào váy cô. Anh muốn cởi T-shirt, cô túm lấy áo không cho anh cởi.
Đàm Dận bỏ T-shirt đã cởi được một nửa xuống che cơ bụng lại, dằn cơn bực bội trừng cô.
Biên Nhan lại chỉ trích: “Anh đang ép mua buộc bán!”
Đàm Dận: “Em đừng quên là ai trả lương cho em.”
A a a!
Biên Nhan chỉ muốn khóc lóc om sòm đạp chân thôi: “Anh dám dùng cái này uy hϊế͙p͙ em! Anh trừ tiền lương tầm phào vậy thì hợp lý lắm sao?”
Đàm Dận kéo tay cô rồi cởi áo ra, cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ cường tráng áp sát vào cô: “Làm thoải mái, ba mươi nghìn lần 300 còn được.”
Vóc người này thật sự khiến người ta hôn mê, Biên Nhan đã lâu chưa gần nam sắc nên có hơi khó thở, còn có chút động lòng.
Nhưng người ta nổi tiếng rồi mà lại trở nên rẻ bèo vậy, cái này tin được sao?
Biên Nhan do dự không thôi: “Có thật không?”
Đàm Dận mỉm cười: “Thật.”
“Wow.” Biên Nhan hơi ngượng ngùng: “Đàm Dận, anh còn rẻ hơn mấy thiếu gia ở ngoài nữa đó nha.”
Nụ cười trêи môi anh tắt lịm: “Hở? Vậy anh phải thu 3000 mới được, không thể tuột giá quá đúng không?”
Biên Nhan lập tức hối hận không kịp: “Đợi đã, em không có ý đó... Ưm.”
Đàm Dận cảm thấy mình nên sớm bịt miệng cô lại mới đúng.
Cô bị anh ép ra sau, phần lưng trần đụng phải màn hình laptop. Biên Nhan hoảng sợ không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-nuoi-idol/1329502/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.