Bằng một lí do nào đó, sau ngày xảy ra hiểu lầm, quan hệ của Tư Niệm và Phong Diên có chút thân thiết hơn. Phong Diên ở nhà không còn quá lạnh nhạt hay kiệm lời, anh nói chuyện và cười nhiều hơn, thậm chí còn đã biết cách trêu đùa Tư Niệm và con trai. Anh đi làm về sớm hơn mọi khi, mỗi khi về đều thấy Tư Niệm đang nấu ăn trong bếp. Anh có vẻ đang dần ỷ lại vào chàng bảo mẫu, trước kia những việc lặt vặt chưa từng nhờ đến cậu, vậy mà bây giờ sơ hở là Tư Niệm lại nghe thấy tiếng anh.
“Châu Tư Niệm!”
Giọng Phong Diên vang ra từ nhà tắm. Nghe vậy Tư Niệm mặc dù đang bận nấu ăn nhưng vẫn nhanh chóng chạy đến trước cửa hỏi anh: “Có chuyện gì sao?”
“Lấy khăn tắm cho tôi.”
Cho đến khi Phong Diên bước từ trong phòng tắm ra, anh lại vừa lau tóc vừa nói: “Châu Tư Niệm, cái áo dài tay màu than đen của tôi đâu rồi?”
“Sáng nay tôi đã giặt nó rồi. Chắc bây giờ cũng khô rồi đó. Anh ra ngoài ban công xem.” Tư Niệm đứng trong bếp cũng vừa mải mê xào nấu vừa đáp.
Phong Diên nghe xong vậy mà lại thản nhiên bước tới sofa ngồi cùng Bảo Bảo đang xem tivi. Anh lau hết nước trên tóc xong liền vắt khăn lên thành sofa, sau đó thì lấy máy sấy trong ngăn tủ kéo.
“Châu Tư Niệm, cậu nấu xong chưa?”
Đúng lúc này Tư Niệm cũng đã mang món cuối cùng ra bàn ăn. Cậu rửa tay và tháo tạp dề ra xong liền tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau-vo-yeu/2905533/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.