Ngay hôm sau, bà Khương để giải quyết khuất mắc về chuyện Phong Diên còn vấn vương tình cũ, quyết định tới tận chỗ làm tìm Tôn Tuệ Như. Địa chỉ nhà hay chỗ làm của cô bà đều nắm rõ trong lòng bàn tay, lí do - bà chính là Lâm phu nhân, vợ của chủ tịch tập đoàn Lâm thị.
Vừa thấy bà bước vào đến cửa, lễ tân của khách sạn liền vội vàng bước ra, cẩn trọng cúi đầu chào đón.
“Xin kính chào, Lâm phu nhân. Nghe danh Lâm gia đã lâu, giờ mới có cơ hội gặp trực tiếp phu nhân. Rất vui khi thấy bà tới đây. Chúng tôi có thể giúp gì cho bà ạ?”
“Khách sạn các người có nhân viên nào tên là Tôn Tuệ Như không?”
“Vâng? Bà muốn gặp cô ấy sao?”
“Phải. Gọi cô ta xuống đây gặp tôi.”
“Được. Phiền bà ngồi kia chờ tôi một lát. Tôi sẽ gọi cô ấy xuống ngay.”
Nghe vậy, bà Khương gật đầu đồng ý rồi theo một nhân viên tới một bàn trà ngồi chờ. Nữ nhân viên còn chủ động mời trà bà, vì bà chính là một vị khách quý của khách sạn.
Một lát sau, cuối cùng Tôn Tuệ Như cũng xuất hiện. Cô ta bước tới với bộ mặt không mấy thoải mái, thản nhiên ngồi xuống trước mặt bà Khương. Thấy cô, bà Khương đặt tách trà đang nhâm nhi xuống, nhìn cô bằng ánh mắt sắc bén, miệng nở một nụ cười hiền từ.
“Cô Tôn, lâu rồi không gặp.”
“Bà tới đây làm gì?” Tôn Tuệ Như không chút kính trọng mà đi thẳng vào chủ đề.
Bà Khương nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau-vo-yeu/2905237/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.