Nhậm Dịch ngước mắt, tuy không gay gắt nhưng ngữ khí chắc nịch: “Có vấn đề gì sao?”
Có khá nhiều vấn đề đấy.
Diệp Nam mím môi, bèn ngồi xổm xuống phía đối diện Nhậm Dịch, ngẩng mặt lên nhìn vị tổng tài này.
Nhậm Dịch cũng vậy.
“Ngài Nhậm, tôi nhớ trong hợp đồng không yêu cầu tôi phải ngủ lại qua đêm, hơn nữa đó chỉ là một đề nghị.” Diệp Nam trình bày một cách nghiêm túc.
“Đúng vậy.” Nhậm Dịch đáp.
“Thế nên ngài Nhậm, ngài không nên yêu cầu tôi đến vào buổi tối khi tôi muốn nghỉ phép chứ.” Diệp Nam nhắc nhở, “Vả lại hợp đồng của chúng ta chính thức bắt đầu vào một tuần sau cơ.”
“Trong hợp đồng có một điều khoản, ngày bắt đầu có hiệu lực và ngày ký hợp đồng trùng nhau.” Nhậm Dịch thong thả nói, “Hôm qua thầy Diệp đã ký rồi mà, đúng chứ?”
Diệp Nam há hốc miệng, thế mà cậu chẳng có ấn tượng gì với chuyện này cả.
“Còn nữa, câu nói ban nãy của tôi cũng chỉ là một đề nghị.” Nhậm Dịch nói tiếp.
Diệp Nam: Tôi chẳng cảm thấy cái câu kia chỉ là một đề nghị đâu, giọng điệu của anh rõ là tổng tài bá đạo mà.
“Bắt đầu từ ngày mai tôi cũng phải đi công tác mất ba ngày. Trong ba ngày đó Ôn Bình đi với tôi nên không có ai chăm sóc Tiểu Hổ.” Nhậm Dịch nói.
Anh vừa nói vậy, Diệp Nam mới hiểu được tại sao Nhậm Dịch lại đưa ra yêu cầu không hợp tình hợp lý như thế. Hẳn là bởi vì lo Tiểu Hổ không ai trông nom, sự độc đoán của anh đã biến thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau-nho-nha-tong-tai/232080/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.