...TIẾP TỤC PHẦN TRƯỚC... 
Toàn bộ yêu thú trong rừng đã vây kín thôn làng, từ loài mặt đất đến cả biển sâu, tất cả đều vây họp tại đây. Nhiếp Minh Nguyên và ông lão giờ đã vào thế " kìm kẹp " bởi các yêu thú. Mục đích của chúng không ai khác chính là Nhiếp Minh Nguyên, cụ thể là cái sức mạnh cổ quái của cậu. 
Một số con ở gần hai người họ. Với ánh mắt ham muốn của một quái thú trong tư thế đi săn mồi, ngay lập tức đã nhảy tới phía của cậu nhóc, chúng bây giờ đã hoàn toàn mất đi lí trí, quên mất " người bảo hộ " của cậu là ai, thứ quan tâm duy nhất là " sức mạnh ". 
Một con trong đám yêu thú hét lớn: NGƯƠI LÀ CỦA TA AAAAA!!! 
Vừa dứt lời, nó đã bị "in mặt" trên lớp kết giới, kèm thêm vài con nữa. Kết giới bao quanh thôn làng do chính toàn bộ con người trên đảo tạo ra, nhằm phòng tránh đám yêu thú nổi loạn. Người trong thôn làng đã ra mặt để bảo vệ cậu nhóc, trong đó có cả chủ quán rượu và bà lão bán bánh bao lần đó. 
Chủ quán rượu: ( vuốt cằm) KHÔNG NGHĨ TỚI TRONG HÒN ĐẢO NÀY CÒN CÓ NGƯỜI GIẤU NGHỀ GIỎI HƠN CHÚNG TA 
Bà lão: ( chố một phát vào đầu chủ quán rượu) CHẤN CHỈNH LẠI ĐI, VẤN ĐỀ ĐÃ NGHIÊM TRỌNG RỒI ĐÓ. 
Nhiếp Minh Nguyên: ( ngớ người ra) CÁC VỊ.... CÁC VỊ Ở ĐÂY ĐỀU LÀ CƯỜNG GIẢ? 
Bà lão: ( đặt hai tay lên vai Nhiếp Minh Nguyên) GIỜ KHÔNG PHẢI LÚC NGỚ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau-ma-thu/2965080/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.