Quay về phía Nhiếp Minh Nguyên, sau một thời gian đánh nhau, thì hiện tại, Kim Giác Tê ở thế hạ phong do đối phương có lợi thế quá lớn về kích thước, thể chất, và sức mạnh, mặc dù cả hai đều đồng Nguyên Anh Đỉnh Phong.
Nhưng khác với Kim Giác Tê là linh thú ( yêu thú đã có linh tính),thì Nghịch Thiên Hồng Mãng là một linh thú siêu cấp, vượt trội hơn thú thông thường, sức mạnh và khả năng tu luyện của chúng hơn linh thú bình thường khá nhiều.
Kim Giác Tê bị Nghịch Thiên Hồng Mãng siết chặt, không thể cử động, trên người có vài vết cắn lớn rỉ máu, thêm cái chất độc khó chịu từ loài rắn, làm cơ thể Kim Giác Tê dần tê lại, ngoài cái ưu thế duy nhất là cái cân nặng 10 tấn ra, thì Kim Giác Tê không còn cái gì khác để đối đầu với con mãng xà khổng lồ này.
Nghịch Thiên Hồng Mãng: ( ngạo nghễ cười to) HAHA. SAU KHI LÓT DẠ BẰNG MỘT CON TÊ GIÁC, THÌ TỚI LƯỢT THẰNG NHÓC KIA LÀM MÓN CHÍNH.
Nghịch Thiên Hồng Mãng: ( chau mày nhăng nhó) MÀ BỎ ĐI, LẤY YÊU THẠCH CỦA MI LÀ ĐƯỢC. DA GÌ MÀ DÀY CHẾT ĐI THÔI, NHAI CHỈ TỔ GÃY RĂNG. CÒN KHÁNG ĐỘC CỦA TA NỮA CHỨ.
Bị trói chặt, Kim Giác Tê không thể làm gì, Nhiếp Minh Nguyên ở sau gốc cây vừa lo lắng cho Kim Giác Tê, vừa run rẩy trước con rắn đỏ khổng lồ. Cậu thấy bản thân thật vô dụng, yếu đuối, không tự lo được bản thân, còn làm liên lụy rất nhiều người.
Nghịch Thiên Hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau-ma-thu/2965068/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.