Nhiếp Minh Nguyên cứ lẽo đẽo theo sau trưởng lão. Không biết ông ấy đưa cậu đến đâu, đưa cậu gặp ai. Điều duy nhất cậu có thể làm là đi theo ông ấy.
Trưởng lão đưa Nhiếp Minh Nguyên đến một ngọn đền tháp, khá cao, nằm ngay trung tâm Bạch Sơn. Bên trong phòng, một thiếu niên trông rất trẻ trung, gương mặt thanh tú, gọn gàng, nhan sắc đẹp phi giới tính, độ đẹp thì khỏi phải bàn, đôi mắt màu xanh ngọc như mắt phượng hoàng, lông mi dài và mảnh, đôi môi đỏ mọng nước. Người đẹp và rực rỡ như ánh trăng đêm.
Anh ta hiện đang còn lục đục quanh lò luyện đan đỏ lửa. Vẫn chưa hay có người sắp tới, chỉ chăm chăm vào viên đan dược được nung luyện trong lò, miệng lặp đi lặp lại câu nói " Chút nữa thôi. Sắp thành công rồi. "
Trưởng lão đứng ngay trước cửa, Nhiếp Minh Nguyên thì ở sau hóng hớt, trên tay vẫn còn cầm lồng hấp với một chiếc màn hầu cuối cùng. Như thể biết rõ người bên trong sẽ không ra mở cửa cho ông, trưởng lão đạp thẳng cánh cửa luôn. Và ngay sau khi đạp cửa là một tiếng nổ " Bùm ".
Tiếng nổ vang vọng, người người đều nghe thấy, họ chỉ khựng lại, chau mày, và họ cũng biết luôn nguyên nhân và kết quả vụ nổ là gì. Như thể chuyện thường ngày, họ lại tiếp tục công việc của mình.
Quay về phía Nhiếp Minh Nguyên, cậu đang bịt hai tai của mình, miệng ngậm cái màn hầu, ngơ ngác đứng nhìn ông lão còn đang chờ ai đó bước ra và làn khói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau-ma-thu/2965053/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.