Nhiếp Minh Nguyên chạy nhanh đến chỗ hẹn.
Cậu tiến vào một cái hang động lớn, có dòng nước từ trong chảy ra, cứ chạy thẳng về phía trước, có ánh sáng từ cuối hang động.
Vừa kịp tới nơi, cậu dừng lại, trước mắt mình chính là một con thác lớn hùng vĩ, nước chảy siết, cao gấp đôi thác nước trong Cấm địa. Tại đó, Lỗ Báng và các sư huynh đã có mặt.
Nhiếp Minh Nguyên đến hỏi Đại Báng ca ca, Lỗ Báng đã thấy cậu:
Lỗ Báng: Ồ! CẬU ĐẾN RỒI HẢ! VỪA ĐÚNG LÚC ĐẤY!
Nhiếp Minh Nguyên: XIN LỖI ĐẠI BÁNG HUYNH. ĐỆ NGỦ QUÊN MẤT. ( ; •﹏•)
Lỗ Báng: ( đến gần Nhiếp Minh Nguyên, vỗ nhẹ an ủi cậu nhóc) KHÔNG SAO KHÔNG SAO. ĐỆ MỚI ĐẾN MÀ. CẦN THỜI GIAN LÀM QUEN.
Lỗ Báng: ( khoác vai cậu nhóc, chỉ vào thác nước cao kia) ĐỆ THẤY SAO HẢ? HOÀNH TRÁNG LẮM ĐÚNG KHÔNG?
Nhiếp Minh Nguyên: ( nhìn vào con thác, cậu không bất ngờ lắm vì từng được U Minh Thú đưa đến con thác còn cao hơn thế, nhưng cậu không muốn làm các vị đại ca ở đây mất hứng) À.... VÂNG. NÓ TRÔNG THẬT HÙNG VĨ VÀ OAI PHONG (^~^;)
Lỗ Báng: ( vỗ mạnh vào lưng cậu mà phấn khích) HAHA. ĐÚNG RỒI ĐÓ NGUYÊN NGUYÊN ĐỆ À. ĐÂY LÀ CON THÁC HÙNG VĨ NHẤT MÀ TA BIẾT ĐẤY.
Lỗ Báng: GIỜ CHÚNG TA SẼ TẬP LUYỆN VỚI CON THÁC NÀY ĐẤY.
Nhiếp Minh Nguyên: (;;;・_・)
Lỗ Báng: ĐỆ NHÌN LÊN CAO ĐI. THẤY NHỮNG BẬC ĐÁ ĐÓ KHÔNG.
Nhiếp Minh Nguyên nhìn kĩ lại, đúng là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau-ma-thu/2965047/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.