Thấy mọi người đã yên ổn trên vị trí tập luyện của mình, thì Lỗ Báng mới bắt đầu tập luyện. Anh tới gần, chọn ngay mức độ mạnh nhất của con thác, ngồi giữa bệ đá, Anh vào thế ngồi thiền, chắp tay lại, nhắm mắt và tịnh tâm.
Tất cả thảy là 25 người đã yên vị trí, giờ là thời gian 1 canh giờ, xem thử mọi người duy trì được bao lâu.
Bạch Miên và Hồng Ngọc cũng có mặt ở đó, họ đứng một bên, tính thời gian, tiện thể theo dõi.
Thấy cậu nhóc chọn vị trí ở mức độ khá khó, Bạch Miên có phần lo lắng:
Bạch Chưởng môn: ( ngờ vực) LẦN ĐẦU MÀ ĐÃ CHỌN NGAY MỨC ĐỘ NÀY RỒI SAO? HAY CẬU TA ĐÃ TỪNG ĐƯỢC TẬP LUYỆN Ở ĐÂU ĐÓ?
Càng nghĩ, càng muốn biết, anh càng theo dõi sát sao cậu nhóc.
2 khắc đã trôi qua, có một số người mới tập được vài hôm, đã thử sức ở những vị trí trung bình - khó ( ở độ cao 15m -> 10m từ đỉnh thác đếm xuống),thấy hơi quá sức với bản thân họ, những người đó giờ đây đã không chịu nổi nữa, nhảy ra khỏi con thác, tầm khoảng 6 người đã thoát ra khỏi con thác.
Cứ tầm 2 đến 3 phút, lại có 1 người ra khỏi thác nước.
Nửa canh giờ đã trôi qua, trong thời gian đó, 15 người đã thất bại trong bài tập này, họ lên cạn, ngồi qua một bên, phục hồi sức lực, vừa nhìn những người còn duy trì trên thác nước, vừa thán phục.
Hồng Ngọc trở vào trong tông môn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau-ma-thu/2965045/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.