Bóng đen ấy dần một tới gần. Trưởng lão phát hiện ra, nhưng vẫn điềm tĩnh, ông nói thêm:
- Nói thật, cả Đại lục này đã nợ ngươi một giải Oscar chuyên nghiệp đấy.
- Ta nói đúng không?
- U Ninh.
Bóng đen lộ diện. Là U Minh Thú. Y bước đến, lại gần chỗ trưởng lão.
U Minh Thú đáp lời:
- Câu ông nói nghe lạ thế? Học từ cháu gái cưng của ông đấy à?
- Mỗi lần ta diễn trò cho Ngọc Nhi, con bé đều nói câu này. Ta nghĩ đó là lời khen của con bé cho khả năng diễn xuất của ta.
- Nha đầu đó lại dạy ông những câu từ kì lạ. (nói thầm)
- Nói xấu gì cháu tôi đó? Tôi nghe đấy.
- (trưởng lão nhìn U Minh Thú) có mang quà gì cho tôi không đấy?
- Rồi rồi. (lấy trong không gian trữ vật hai vò rượu, 1 vò nhỏ và 1 vò lớn) Có mang đây. (đưa vò nhỏ cho trưởng lão)
U Minh Thú nằm bên cạnh ông, khui vò rượu của mình.
Trưởng lão cầm lấy vò rượu. Ông nhìn vò rượu nhỏ trên tay mình, rồi liếc sang vò lớn đang bị U Minh Thú uống vơi đi.
- (trưởng lão tay mở nắp, mắt thì nhìn U Minh Thú đang uống rượu) Sao vò của ta lại nhỏ, của ngươi lại lớn? (vừa hỏi vừa ganh tị nhìn Y)
U Minh Thú vẫn điềm nhiên uống rượu, phát ra những tiếng chóc chóc:
- Tôi to xác, thì uống vò lớn. Ông nhỏ con, vò nhỏ là đủ rồi.
Biết mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau-ma-thu/2965009/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.