Một câu hỏi mang tính chất nhạy cảm. U Minh Thú mặt lại không biến sắc khi nghe thấy câu hỏi này.
Nhìn gương mặt đầy sự nghiêm trọng của Lão Liên, U Minh Thú lại không nhịn được cười:
- (dùng bàn tay to đùng vỗ vai trưởng lão) Nào nào. Nghiêm trọng quá rồi đấy, Lão Liên.
- (vấn đề nghiêm trọng, nhưng U Minh Thú lại dửng dưng, khiến trưởng lão mất bình tĩnh) Không. Triển luôn đi. Lão lại hi vọng mi thật sự muốn trả thù bọn chúng đây này. 💢
- (nhìn Lão Liên) Rồi rồi. Tôi biết lão rất căm hận. Nhưng giờ lão định làm gì? Đơn phương độc mã vác thân già hỏi thăm chúng sao?
Nhìn lại bản thân mình lúc này, già nua, ốm yếu, gầy gò, trưởng lão đành bất lực.
U Minh Thú muốn hớp thêm một ngụm rượu, vừa xách lên cho vào miệng, phát hiện rượu đã hết.
Cơn mưa đêm cũng đã tạnh.
Trùng hợp, vò rượu của trưởng lão cũng đã cạn.
Không còn rượu nhắm, U Minh Thú đành kết thúc câu chuyện:
- (Y chồm dậy) Xin lỗi ông. Liên trưởng lão. Nhưng mục đích của tôi không hề nhắm đến bọn chúng. Trả thù? Chuyện của quá khứ, đã đi vào lịch sử.
- (quay người đi) Về nghỉ ngơi đi. Ngày mai vẫn còn là một bí ẩn, lo lắng cũng chẳng làm được gì.
- (quay đầu nhìn trưởng lão) Chi bằng, hôm nay có những gì bất ngờ, hãy tận hưởng nó một cách trọn vẹn nhất.
Trưởng lão vừa nghe, vừa nhìn, vừa suy ngẫm câu nói của Y.
U Minh Thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau-ma-thu/2965007/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.