"Đinh Hương......" Nhắc đến cái tên này, trái tim đóng băng nhiều năm bỗng có tri giác. Ngao Xuân dùng sức đè nén, nhưng nước mắt vẫn rơi.
Bóng hình màu xanh lục xinh đẹp trong trí nhớ lại một lần nữa xuất hiện trong đầu, chuyện cũ năm xưa rõ ràng trước mắt.
Cậu si tình với nàng, mà nàng lại điên cuồng vì nam tử tên Lưu Trầm Hương.
Đôi mắt sáng của nàng trước nay chỉ sáng vì nam tử tên Lưu Trầm Hương, lại bủn xỉn cười với Ngao Xuân cậu.
Không phải không có không cam lòng, không phải không có thương tâm.
Cậu có kiêu ngạo của một Thái Tử Long tộc, cậu có tôn nghiêm của một Thái Tử Long tộc.
Chỉ là tất cả đều không thắng nổi một hành động, một nụ cười lơ đãng của nàng.
Không sao, chỉ cần nàng vui là được.
Chỉ cần nàng hạnh phúc, chắc mình cũng sẽ hạnh phúc nhỉ?
Vì thế, cậu ép mình một lần lại một lần đưa nàng đến bên Lưu Trầm Hương, nhìn Lưu Trầm Hương một lần lại một lần tổn thương nàng.
Vòng đi vòng lại, vòng lại vòng đi, giống như một vòng luẩn quẩn không lối thoát.
Cuối cùng, cũng giải thoát.
Chỉ không ngờ cái giá phải trả lại là sinh mệnh của nàng.
Nàng chắn một đao của Dương Tiễn thay Lưu Trầm Hương.
Đao kia như chui sâu vào tim cậu.
Giây phút đó, tâm như bị đao cắt.
Giây phút đó, tâm như tro tàn.
Giây phút đó, tâm như nước lặng.
Giây phút đó, tâm như hàn băng.
Giờ nàng đã về rồi sao?
Là Đinh Hương mang theo rối rắm đời trước hay là một Đinh Hương hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-lien-dang-bat-nat-duoc-ta/933165/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.