Trần Bảo Kỳ nói một cách qua loa, tiện tay vẫy một chiếc taxi lại rồi kéo Tô Nhã Linh lên xe.
Lúc Tô Nhã Linh đang định khuyên nhủ Trần Bảo Kỳ thì điện thoại của anh đổ chuông.
Là Hắc Vũ gọi tới.
“Sao thế?”, Trần Bảo Kỳ hỏi.
“Bảo Kỳ Vương, ban nãy Hạo Thiên gọi điện thoại tới cho tôi, anh ta muốn tới Lâm Thành”.
“Anh ta muốn gặp anh một lần để xin lỗi anh”.
“Để sau đi! Tôi với cậu ta chẳng có chuyện gì để mà gặp mặt”.
Nói xong, Trần Bảo Kỳ cúp máy luôn.
“Ai vậy?”, Tô Nhã Linh hiếu kỳ hỏi.
“Bạn của tôi, nói rằng chiến thần Hạo Thiên muốn gặp mặt để xin lỗi tôi nhưng tôi không đồng ý”.
Phì…
Vừa dứt lời, tài xế lái xe không nhịn được bật cười, nhìn Trần Bảo Kỳ với vẻ khinh thường: “Người anh em, sau này mà muốn chém gió thì có thể viết lấy bản nháp trước không?”
“Chiến thần Hạo Thiên xin lỗi anh hả? Có thể sao?”
“Sao lại không thể”, Trần Bảo Kỳ hỏi ngược lại.
Tài xế vẫn chưa lên tiếng, Tô Nhã Linh đã cướp lời: “Được rồi, bớt nói vài câu đi! Anh ta không tin cũng là chuyện rất bình thường, dù gì tôi cũng không tin!”
“Trần Bảo Kỳ, sau này anh có thể đừng như vậy nữa được không? Mất mặt lắm đấy”.
Nghe thấy những lời này, Trần Bảo Kỳ bất lực nhún vai.
Anh biết hiện giờ bản thân không cần thiết phải giải thích quá nhiều.
Càng giải thích thì cô lại càng không tin.
Dù sao sự khác biệt về thân phận cũng quá lớn.
Sau này để cô ấy từ từ tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-ky-vuong/1176205/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.