Hắn suýt chút nữa quên mất mấy năm trước Thất điện hạ nhà hắn chính vì không biết 'Mạt mã lệ binh' là cái gì nên đã biến thành một trò cười lớn cho thiên hạ, trong tối ngoài sáng không biết bị người ta chê cười biết bao lâu.
Kinh Hàn Chương giỏi cưỡi ngựa bắn cung, tuổi còn trẻ nhưng ở võ đài chưa từng thất bại. Tuy nhiên đối với việc học lại dốt đặc cán mai*, ngày thường không ít lần bị Thái phó và Thánh Thượng trách phạt.
*Dốt đặc cán mai: Là cách nói nhấn mạnh thêm của dốt đặc, chẳng khác gì cán mai làm bằng gỗ, tức là không biết gì.
Giang Phong Hoa nhớ đến tư thái hung hãn, lãnh lệ của Kinh Hàn Chương ở võ đài liền liều mạng lắc đầu: "Điện hạ võ nghệ cao cường, thần chắc chắn không phải đối thủ của người, vẫn là không nên quấy nhiễu nhã hứng của điện hạ."
Kinh Hàn Chương tính tình bướng bỉnh, ngang ngược nhưng ở khu săn bắn lại rất biết điều, không nhiều lời.
Tất cả mọi người đã thúc ngựa vào thành, Kinh Hàn Chương chậm rãi cưỡi ngựa đi dạo, không biết nghĩ tới cái gì liền hỏi Giang Phong Hoa: "Trước kia ngươi từng nói với ta chuyện của Thừa tướng công tử, phải không?"
Giang Phong Hoa nghe xong liền có chút kinh ngạc.
Hôm qua hắn chỉ thuận miệng nói chuyện về mấy lời đồn mấy ngày nay trong kinh thành về Thừa tướng công tử cho Kinh Hàn Chương biết, hắn ngay cả chút hứng thú cũng không có, Giang Phong Hoa mới mở miệng nói cái tên Kinh Hàn Chương đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-kieu-va-benh-my-nhan/2676741/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.