Sắc mặt Kinh Hàn Chương cực kì lạnh nhạt, hắn khoanh tay lại, đôi mắt nhìn chằm chằm chén thuốc như nhìn thù địch.
A Mãn thận trọng hỏi: "Điện hạ, ngài đang tức giận sao?"
Kinh Hàn Chương lạnh lùng nói: "Mặt ta đang hiện rõ hai chữ 'tức giận' ngươi không nhìn thấy hả?"
A Mãn: "..."
"Đừng có dùng cái cách hầu hạ chủ tử của ngươi với ta, bổn Điện hạ có tức giận cũng không báo trước đâu."
Kinh Hàn Chương nói xong liền tiếp tục trừng mắt nhìn chén thuốc.
A Mãn sợ sẽ gây họa cho công tử nhà mình nên cũng không dám ấn Thất hoàng tử xuống, rót thuốc như lần trước nữa. Cậu ta đành phải bày ra vẻ mặt lo lắng, muốn nói lại thôi, bất đắc dĩ khom người lui xuống.
Chén thuốc nóng hổi bốc khói nghi ngút hồi nãy, giờ đang dần nguội đi.
Hương vị của chén thuốc đó thật sự là một lời khó nói hết, cũng không biết trong đó rốt cuộc là loại dược liệu nào. Khắp gian phòng ngập tràn mùi vị khó ngửi, nồng đến suýt thì khiến Kinh Hàn Chương nôn ra.
Nếu như là trước đây, Kinh Hàn Chương sẽ dám chắc chắn rằng không có một người nam nhân trưởng thành nào lại yếu ớt như vậy, cho dù người đó có một cơ thể suy yếu đến mức nào đi chăng nữa. Nhưng khi thật sự ở trong thân thể của Yến Hành Dục rồi, hắn mới phát hiện y ốm yếu đến nỗi chỉ cần một cơn gió cũng có thể thổi bay mất.
Ngay cả những lúc bệnh tình không tái phát thì Kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-kieu-va-benh-my-nhan/2676717/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.