Sau khi Kinh Hàn Chương đưa cho Yến Hành Dục một viên đường, hắn cảm thấy hình như không có việc gì nữa nên liền nghênh ngang mà rời đi.
Yến Hành Dục ăn đường đến nỗi hai bên tai đều đỏ lên, trong lúc nhất thời cũng quên mất đang có chuyện gì, tùy ý để Kinh Hàn Chương rời đi.
Khi Kinh Trập Vệ đang canh giữ phủ Thừa tướng nhìn thấy hắn đi ra, lập tức đi lên đón.
"Điện hạ." Kinh Trập Vệ nhìn thật cẩn thận mới mở miệng nói: "Ngài lấy được đồ bị rơi rồi sao?"
Kinh Hàn Chương nhìn hắn ta, đồ rơi xuống?
Ồ, Yến Hành Dục chính là tùy ý tìm một lý do để xuất cung.
"Lấy được rồi." Kinh Hàn Chương quơ quơ hộp đường gỗ trong tay: "Đường của ta."
Kinh Trập Vệ: "..."
Kinh Trập Vệ chửi thầm hắn trong lòng: "Thất Điện hạ này sao lại giống hệt một đứa trẻ vậy, lớn như thế rồi còn vì một hộp đường nhỏ nhoi mà tùy ý xuất cung để lấy về?"
Kinh Hàn Chương cũng lười quản người khác nhìn mình như thế nào, trực tiếp đoạt lấy ngựa của Kinh Trập Vệ, phóng trở về cung.
Chỉ là không biết vì sao hôm nay mũi chân lại đau như vậy?
Ở Tướng phủ, A Mãn đỡ Yến Hành Dục lên giường, cậu ta nhanh nhảu nói: "A Mãn còn lo lắng, nếu như ngày mốt Ngư thần y trở về mà hai người còn chưa tráo đổi thì phải làm sao? Càng xa càng tốt.."
Yến Hành Dục không đành lòng nhai viên đường trong miệng, khi nghe được ba chữ "Ngư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-kieu-va-benh-my-nhan/2676696/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.