Nội tâm đang căng chặt của Kinh Hàn Chương bỗng thả lỏng, hắn bất giác phát hiện cách bố trí của viện tử phủ Tướng quân so với gian nhà tranh rách nát kia cũng khá khẩm hơn không biết bao nhiêu rồi. 
Trong phòng có thêm một chậu than, gian phòng lập tức trở nên ấm áp, hiếm thấy Yến Hành Dục chỉ một thân áo đơn, chỉ cần giơ tay lên liền có thể thấy vòng eo mảnh khảnh đã bị chăn bông che đi một nửa kia. 
Kinh Hàn Chương nhìn thấy y vẫn đang trang trí đồ vật xung quanh "Lộc cộc", vẻ mặt quái dị lướt qua. 
A Mãn nhìn thấy hắn đi đến như gặp được cứu tinh, không biết cậu ta có phải bị ảo giác hay không mà thấy công tử đối xử với Thất hoàng tử rất đặc biệt, không chừng có thể ngăn cản hành vi bại gia của y. 
Kinh Hàn Chương mới vừa bước đến, Yến Hành Dục đang chơi rất vui vẻ bỗng trong nháy mắt chạm vào cơ quan trên tay bắn về phía hắn, chỉ nghe được một tiếng "Biu". 
Kinh Hàn Chương không thể tin được: "Ngay cả ta ngươi cũng dám bắn?" 
Yến Hành Dục đến cả lục thân* cũng không nhận, nghiêng đầu nhìn nửa ngày, tựa như đột nhiên nhận ra hắn, liền vội vàng để cả chân trần xuống giường chạy đến trước mặt Kinh Hàn Chương, y có chút hoảng loạn đưa tay ra che ngực Kinh Hàn Chương lại -- chỗ này vừa rồi bị y bắn trúng. 
*Lục thân: Vợ, chồng, cha, mẹ.. 
Hai người dựa vào nhau quá gần, Kinh Hàn Chương ngửi được hương rượu nhàn nhạt, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-kieu-va-benh-my-nhan/2676674/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.