Edit: phongsunuong.
Trời lại mưa một đêm, sau hừng đông rốt cuộc cũng ngừng.
Kinh Hàn Chương mơ mơ màng màng, hắn bồi hồi trước Quỷ Môn Quan nguyên một ngày, nửa đêm Ngư Tức còn tới đây một chuyến để châm cứu thêm lần nữa, thì mới thoát khỏi nguy hiểm.
Sau cơn mưa trời xanh không mây, đến lúc mặt trời ló rạng, Yến Hành Dục vẫn luôn ở trong phòng mới đứng dậy mặc y phục thật dày, vội vàng tới đây nhìn Kinh Hàn Chương.
Thụy Vương một đêm không ngủ, trên mặt đều là sự mệt mỏi, khi thấy Yến Hành Dục thần tình tái nhợt mà tới đây, không biết vì sao sắc mặt lại có chút khó coi.
Biết rằng Yến Hành Dục trong lòng đệ đệ nhà mình quan trọng đến nhường nào, Thụy Vương cố duy trì tinh thần, miễn cưỡng mở miệng nói: "Hàn Chương không có gì đáng lo ngại nữa, ngươi không cần phải quá lo lắng."
Đôi mắt Yến Hành Dục ửng đỏ, mờ mịt gật đầu.
Ngư Tức đã nói trước với y, nhưng Yến Hành Dục vẫn không yên lòng.
Thụy Vương thấy y vẫn còn đứng nguyên tại chỗ, không hiểu sao lại có chút tức giận: "Ngươi không vào nhìn hắn sao?"
Kinh Hàn Chương đầu có vấn đề ngay cả thân ca cũng không biết, nguyên một đêm chỉ gọi mỗi tên của "Yến Hành Dục", Thụy Vương bị hắn gọi đến phiền, cho người đi mời Yến Hành Dục thì lại được tin Thừa Tướng công tử không đến.
Đệ đệ của hắn vì một cây thuốc mà thành thế này, nhưng Yến Hành Dục ngay cả một cái liếc mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-kieu-cung-benh-my-nhan/3608798/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.