Edit: phongsunuong.
Trong chớp mắt khi bị hôn, lông mi Yến Hành Dục run rẩy, một tay bám lấy vạt áo của Kinh Hàn Chương, ngón tay dùng sức đến mức trắng bệch.
Kinh Hàn Chương vươn đầu lưỡi để mở ra đôi môi đóng chặt của Yến Hành Dục, xung quanh hơi thở đều là mùi thuốc nồng đậm không tiêu tan.
Yến Hành Dục quanh năm uống thuốc, cho nên cảm giác toàn bộ thân thể của y từ trong ra ngoài đều là mùi thuốc, Kinh Hàn Chương đỡ một bên mặt của y, nghe tiếng trái tim của Yến Hành Dục đập vang vọng bên tai hai người.
Một tiếng rồi một tiếng, tất cả đều là âm thanh đầy sức sống mà Kinh Hàn Chương chưa từng nghe qua.
Kinh Hàn Chương biết rõ thân thể này yếu ớt đến mức nào, ngày thường trái tim sẽ đập rất chậm, chỉ cần kích động một chút thôi cũng khiến trái tim phải quặn đau một trận, nhức nhối từng cơn, tuy không chết người được nhưng lại cực kỳ phiền phức.
Kinh Hàn Chương không dám đụng vào đôi môi kia quá lâu, rất nhanh đã cưỡng bách chính mình phải dứt ra, quan sát kỹ trạng thái của Yến Hành Dục.
Yến Hành Dục cũng không tái phát bệnh tim như hắn nghĩ, tóc y đã phát tán, trải đầy khắp giường, cánh môi nhợt nhạt cũng bị Kinh Hàn Chương gặm cắn ra chút màu máu.
Mới hôn được một lúc, mà trong đôi mắt của Yến Hành Dục đều là hơi nước, thất thần nhìn phía trên, gian nan thở dốc.
Kinh Hàn Chương chỉ mới nhìn thoáng qua, thiếu chút nữa không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-kieu-cung-benh-my-nhan/3385812/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.