Yến Hành Dục muốn đi Hộ Quốc Tự, thì tất nhiên phải báo lại cho Yến Kích biết. 
Y thay đổi trang phục, lau đi lớp dịch dung, bảo A Mãn đưa y đến thư phòng phủ Thừa Tướng. 
Yến Kích đang ngồi trước bàn xem xét sổ sách, nghe thấy tiếng xe lăn lăn trên mặt đất, cũng không ngẩng đầu lên, thản nhiên nói: "Đến." 
Yến Hành Dục hơi cúi đầu, nói: "Phụ thân." 
Yến Kích dùng bút chu sa viết vài nét bút lên trên sổ sách, xong mới nâng mắt lên liếc Yến Hành Dục một cái, ông biết Yến Hành Dục sẽ không vô cớ mà tới tìm mình, hỏi thẳng: "Muốn đi đâu?" 
Yến Hành Dục: "Hộ Quốc Tự, làm bùa hộ mệnh." 
"Bao lâu?" 
"Hơn nửa tháng." 
Yến Kích nói: "Có thể về kịp ngày Tết không?" 
"Có thể." 
Yến Kích gật đầu: "Được." 
Yến Hành Dục không nhiều lời với ông ta nữa, hơi hơi cúi đầu, vào lúc y chuẩn bị rời đi, Yến Kích đột nhiên nói: "Vụ việc của Chương Nhạc, có phải ngươi nhúng tay vào không?" 
Yến Hành Dục nghiêng đầu, con ngươi mờ mịt: "Phụ thân nói ai vậy?" 
Yến Kích nhìn chằm chằm vào đôi mắt không biết gì cả của Yến Hành Dục, một lát sau mới lạnh lùng nói: "Không ai cả, trở về đi. Đêm nay có lẽ tuyết sẽ rơi, bảo hạ nhân cho thêm nhiều than một chút." 
Yến Hành Dục nói: "Vâng." 
A Mãn giúp y rời khỏi thư phòng, đón gió lạnh mà về tới thiên viện. 
Vào trong phòng, A Mãn vẫn luôn không nói chuyện mới lên tiếng hỏi: "Tại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-kieu-cung-benh-my-nhan/2431667/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.