Tháng Chạp giá lạnh, giữa trời rào rạt tuyết rơi.
Ở giữa khe núi tuyết trắng xóa, tọa lạc một tòa sơn trang của nhà phú quý dùng để tránh nóng mùa hè.
Giữa mùa đông, trang viên thưa thớt vắng vẻ, hiện giờ lại đông đảo khác thường.
Lý thẩm nắm tay khép lại áo bông, rụt cổ một đường chạy chậm vào phòng bếp.
"Lên, lên, cả ngày lười biếng, gia sắp cần dùng nước, chạy nhanh."
Một người bẩn thỉu, đầu bù tóc rối, từ đống rơm ngồi dậy.
Người này ánh mắt đờ đẫn, đỉnh đầu chải sơ hai búi tóc, dính mấy cọng rơm ngổn ngang lộn xộn, trên khuôn mặt đen nhẻm này, cũng giống như nhiều thợ săn phương Bắc, kết hai khối vảy đỏ thật dày, lôi thôi lếch thếch, nhìn không ra dáng vẻ vốn dĩ.
Nàng từ đống rơm bò xuống, buồn bực, không hé răng, lấy từ trên bếp xuống hai cái nồi to, soàn soạt đổ đầy hai cái thùng gỗ cao bằng nửa người lớn.
Một vai gánh lên, xuyên qua đình viện tuyết rơi, theo hành lang hướng về đông sương phòng mà đi.
Nàng vóc người đơn bạc, nhưng bước đi nhanh nhẹn vững vàng, hai thùng nước lớn tựa hồ đối với nàng cũng chẳng là gì.
Một gã sai vặt mặt mày thanh tú bước ra từ phòng bên cạnh đông sương phòng. Gã nhìn nàng gật gật đầu: "A Quyên, ngươi đem vào đi." Nha hoàn kia buông đòn gánh, mỗi tay xách một cái thùng lớn, lập tức nhẹ nhàng bước vào trong.
"Nha đầu này nhiều sức lực, chỉ tiếc đầu óc lại ngốc." Gã sai vặt tặc lưỡi.
Phòng bên cạnh sương phòng chính là nơi chủ nhân tắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-ho-nam-chu-phe-ta/214588/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.