"Ôi..." Hoa Thiên Cốt vừa than thở, vừa đẩy cửa phòng, bước vào cùng Nghê Mạn Thiên.
Thiều Nguyệt thấy hai người đã quay trở lại, không những thế dáng vẻ trông còn có vẻ chẳng tiến triển được gì thì đặt quyển sách trên tay xuống, "Sao thế? Vẫn chưa tra ra đầu mối à?"
Hoa Thiên Cốt chán nản lắc đầu, Nghê Mạn Thiên thuật lại toàn bộ những chuyện hai người vừa trải qua. Thiều Nguyệt nghe xong bèn khẳng định, "Vệ Tích không phải hung thủ đâu."
"Kiếm tôn, sao người lại chắc chắn như thế?" Nghê Mạn Thiên thắc mắc, Hoa Thiên Cốt cũng nghiêng người nhìn Thiều Nguyệt.
Thiều Nguyệt bật cười, "Cứ cho rằng Vệ Tích có lí do và động cơ để giết Nhạn Chưởng môn đi, thế còn Chưởng môn Phi Nhan thì sao, hơn nữa, sao con bé có thể đến tận môn Thái Bạch để sát hại Phi Nhan mà không bị bất kỳ ai phát hiện cơ chứ? Xét theo công lực thì Vệ Tích căn bản là không thể làm nổi."
"Ý sư tôn là, kẻ đã sát hại Chưởng môn Phi Nhan và Nhạn Chưởng môn là một,không những thế còn là một người sở hữu pháp lực rất cao thâm?" Hoa Thiên Cốt hỏi.
Thiều Nguyệt gật đầu, "Hơn nữa cả Chưởng môn Phi Nhan và Nhạn Chưởng môn đều biết người này."
"Tại sao ạ?" Nghê Mạn Thiên hiếu kỳ.
"Tại hiện trường nơi Nhạn Chưởng môn bị giết không hề có dấu vết đánh lộn, mới vừa rồi sư huynh đã truyền tin cho ta, thời điểm Chưởng môn Phi Nhan bị hại cũng như thế, còn cả Chưởng môn núi Tùng Lệ và Chân nhân Tường Vũ cũng có chung một kiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-ho-em-suot-doi/1360530/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.