Hoa Thiên Cốt thấy ánh mắt kinh ngạc của Thiều Nguyệt thì đột nhiên bật dậy với vẻ sợ hãi, nhỡ đâu sư tôn cự tuyệt rồi ghét mình thì sao? Nghĩ tới đây, sợ hãi trong nàng trở thành nỗi kinh hoàng, nàng sợ sư tôn biết mình có khát khao quá phận sẽ trục xuất nàng khỏi sư môn.
Thiều Nguyệt nhướng mày, Hoa Thiên Cốt thấy thế thì cõi lòng càng thêm lạnh lẽo, nàng bất an lên tiếng, "Sư tôn, con..." Ai ngờ đúng lúc đó, ngực nàng bỗng vô cùng đau đớn, nhịp thở cũng rối loạn.
Thiều Nguyệt vội đỡ lấy Hoa Thiên Cốt, mới vừa rồi cô đã cảm giác được linh lực trong cơ thể Tiểu Cốt bất ổn, vừa muốn nhắc nhở thì giờ nó lại phát triển, cô mải mốt dặn dò, "Tiểu Cốt, bình tâm tĩnh khí, không được xao động!" Bây giờ cô còn đang lo truyền tiên lực cho Hoa Thiên Cốt, khai thông tĩnh mạch cho nàng, ai dè Tiểu Cốt hoàn toàn chẳng tập trung chút nào, dẫn đến linh lực trong cơ thể hoạt động tán loạn.
Thấy vẻ mặt đau đớn của Hoa Thiên Cốt, Thiều Nguyệt vội bảo, "Tiểu Cốt, nhanh lên, mau mặc niệm bùa chú thanh tâm đi!"
Hoa Thiên Cốt nghe thấy thanh âm của Thiều Nguyệt, nàng lẩm bẩm, "Tim như băng thanh, trời sập cũng chẳng hề sợ hãi..."
Cuối cùng linh lực trong cơ thể Hoa Thiên Cốt cũng bình thường trở lại, Thiều Nguyệt nhẹ nhàng trách móc, "Tiểu Cốt, sau này khi tu hành thì không được ba lòng hai dạ, nhất là tại thời điểm có người truyền nội lực cho con, nếu một trong hai người không tập trung tinh lực thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-ho-em-suot-doi/1360529/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.