Hoa Thiên Cốt thất thần đứng như trời trồng, Tử Huân đã rời đi rồi, mọi người thắc mắc nhìn Hoa Thiên Cốt, Lạc Thập Nhất vội vàng nhỏ giọng nhắc nhở, "Thiên Cốt, Thiên Cốt ơi..." Thế nhưng Hoa Thiên Cốt chẳng hề có phản ứng gì, Thiều Nguyệt không hiểu, cô tiến lại gần, vỗ vai nàng, "Tiểu Cốt à..."
Hoa Thiên Cốt sợ hết hồn, nàng tỉnh táo lại, nhìn Thiều Nguyệt với vẻ sợ hãi, song lại lo Thiều nguyệt sẽ phát hiện ra chút đầu mối bèn lí nhí đáp, "Sư tôn..." sau đó hơi lùi về đằng sau một bước.
Thiều Nguyệt thấy động tác của nàng thì đoán theo nguyên tác, cô tiến thêm một bước, giọng điệu ân cần, "Con làm sao vậy, chẳng lẽ Thượng tiên Tử Huân đã nói gì với con sao?"
Hoa Thiên Cốt hốt hoảng cúi đầu, sốt sắng trả lời, "Thượng tiên Tử Huân không nói gì với con hết," Nàng vỗ mặt mình, lúng túng bổ sung, "Sư tôn ơi, hình như con say rồi, thấy hơi nhức đầu."
"Nhức đầu?" Thiều Nguyệt lo lắng duỗi tay xoa trán cho Hoa Thiên Cốt, "Đau ở đâu? Có khó chịu lắm không?"
Hoa Thiên Cốt nhìn Thiều Nguyệt gần ngay trước mắt, trái tim ấm áp khiến nàng không tự chủ mà mỉm cười, nhưng tâm trí bỗng chợt vang lên lời của Tử Huân, không biết Thiều Nguyệt mà phát hiện ra tâm tư đồ đệ của mình thì muội ấy sẽ phản ứng như thế nào đây? Hoa Thiên Cốt giật mình lùi về đằng sau, giãn khoảng cách với Thiều Nguyệt, "Sư tôn à, con, con chỉ muốn nghỉ ngơi một lát."
Tuy Thiều Nguyệt chưa hiểu thái độ của Hoa Thiên Cốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-ho-em-suot-doi/1360493/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.