"Con xin nghỉ phép được bao nhiêu ngày mà đi về đây vậy?"- Bà Vệ vừa làm đồ ăn vừa trò chuyện cùng Thi Hàm
"Được bốn ngày lận đó mẹ! Lâu rồi cũng chưa về thăm ba mẹ nên con thấy rất nhớ"
"Cô nương nịnh nọt quá đi hà, nhớ ai đó chứ làm gì nhớ đến hai cái thân già này"
Bà Vệ nói một phát là trúng ngay, bà thấy con gái mình cười bẻn lẻn khi nhắc đến Cẩn Mai. Giới trẻ bây giờ yêu nhau rồi thì xa nhau chỉ vài phút thôi là đã thấy nhớ
Thi Hàm hiện tại đang ở nhà của ba mẹ, cô xin quản gia nghỉ được bốn ngày. Nơi đây là biển nên phong cảnh rất đẹp, nước biển trong veo
Người dân ở đây có rất nhiều hoạt động trên biển, đánh bắt cá rồi đem lên bờ để bán. Chợ nhộn nhịp nhất là vào buổi sáng sớm, ai nấy đều tấp nập đi chợ sớm để mua được những con cá biển tươi ngon
"Ba con sáng nay không biết đi đâu mà giờ này không thấy bóng dáng vậy ta?"
"Chắc là ba đi ra làng chài rồi đó mẹ"
Vừa mới nhắc ai là người đó bỗng dưng xuất hiện ngay tức khắc. Ông Vệ đi từ bên ngoài vào nhà, trên tay cầm theo một túi đựng cái gì đó nữa
"Ba, mẹ mới nhắc ba kìa"
Ông Vệ nhìn Thi Hàm rồi nhanh chóng dời ánh mắt sang mẹ cô, ông cười cười: "Con thấy chưa, mẹ con không thấy ba một chút là nhớ rồi!"
Nghe vậy, bà Vệ có chút không cam tâm, bà liền phản ứng lại: "Tôi nhìn ông riết phát chán rồi đây nè, chứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-gio-chung-ta-yeu-nhau/1673146/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.