Đứng mãi chỉ cảm thấy buồn tủi trong lòng, Thi Hàm không nói năn lời nào mà đi thẳng vào trong phòng bếp. Người bước đi, người ở lại ngoái đầu nhìn theo
Nàng đăm chiêu suy nghĩ, ánh mắt đầy hoài nghi nhìn bóng dáng ấy. Lúc này, bà Lục ngồi cạnh bên quan sát Cẩn Mai
Bà nhíu mày khó hiểu, rồi lại nhìn theo ánh mắt con gái của mình. Bà cảm thấy có gì đó giữa Cẩn Mai và Thi Hàm, nhưng suy nghĩ ấy vội vàng vụt mất
Rồi bỗng nhiên Cẩn Mai đứng dậy, Bà Lục ngạc nhiên ngước mặt lên nhìn: "Con muốn đi đâu?"
"Con lấy thêm thức ăn"
"Không cần, để mẹ cho người đem lên, con ngồi xuống đi"
"Con muốn tự lấy, không cần người khác đem lên"
Hiện tại nhà đang có khách, bà không thể nào cùng Cẩn Mai đoi co với nhau. Bà càng không muốn người ngoài thấy cảnh gia đình bất hoà chỉ vì một chuyện nhỏ nhặt
Thi Hàm đứng cô đơn một góc, bàn tay thon dài cứ vẽ vẽ gì đó trên mặt bàn. Miệng thì cứ chu chu lên, kểu như cố gắng làm gì đó cho đỡ nhàm chán.
Ngay lúc này, Cẩn Mai từ bên ngoài bước vào, nàng thấy cô rồi dừng lại quan sát. Vô tình hành động ấy lọt vào ánh mắt nàng.
Càng nhìn càng thấy một chút đáng yêu từ Thi Hàm, một chút ngờ nghệch. Và rồi một nụ cười hoàn hảo vẽ lên trên gương mặt Cẩn Mai
"E hèm!"
Thi Hàm giật bắn người, hoảng hốt ngóc đầu lên, tay chân luống cuống đứng ngay ngắn. Cô ngạc nhiên khi thấy Cẩn Mai ở đây
"Tiểu thư cần gì sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-gio-chung-ta-yeu-nhau/1673125/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.