"Cẩn Mai, mẹ có chuyện này muốn nói với con"- Bà Lục nhẹ nhàng đưa ánh mắt trìu mến nhìn nàng
"Có chuyện gì hả mẹ?"- Cẩn Mai tỏ vẻ bình thản hỏi lại
"Chuyện là mẹ đã hẹn với một người bạn của mẹ đến nhà chơi nhưng mục đích chính là muốn giới thiệu con cho con trai của bà ấy"
Lời nói vừa dứt, Cẩn Mai sửng sốt nhìn châm châm vào mẹ của mình. Nàng thật sự rất sốc và bất ngờ, không nghĩ là mẹ vẫn còn nhớ
Đây là một chuyện khiến nàng thêm bận tâm, nàng không muốn mọi thứ tiến triển nhanh đến vậy.
Không chỉ Cẩn Mai mà ngay cả Thi Hàm đứng đối diện cũng ngạc nhiên. Cô thẩn thờ như một pho tượng, ánh mắt hụt hẫng nhìn Cẩn Mai
Cô cảm giác như sắp mất đi một thứ gì đó rất quan trọng trong cuộc đời mình. Hai bàn tay nắm chặt lấy góc áo, đôi chân mày nhíu lại nhìn mãi một hướng
Cẩn Mai tâm tình không yên ổn, nàng nhẹ liếc mắt nhìn Thi Hàm thì thấy cô đứng đó với vẻ mặt u buồn. Nàng không hiểu tại sao cô lại trưng bộ mặt ấy ra, điều đó cũng làm nàng suy nghĩ
"Như vậy có quá sớm không mẹ, con còn chưa gặp qua người đó lần nào..."
"Thì gặp rồi sẽ rõ, chiều nay con nhớ về sớm, đừng để họ phải đợi có biết chưa"
"Mẹ!"
"Mẹ không nói nhiều, con cũng biết tính của mẹ rồi mà"
Nàng không thể nào cãi lời mà chỉ biết im lặng, trầm mặt không nói thêm lời nào. Điều này không phải là vấn đề gì khi gương mặt lúc nãy của Thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-gio-chung-ta-yeu-nhau/1673124/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.