- Ông chủ Trì, ông xem đại ca của tôi bị thương nặng như vậy, có phải ông nên bồi thường một ít tiền không?
Anh em nhà họ Tôn lại không phải là đàn em của Hác lão đại, nhìn thấy khuôn mặt căng thẳng của Hác lão đại, trong lòng cũng không thoải mái gì. Lúc trước có ai nghĩ tới thằng nhócthằng nhóc này lại nuôi một con chó hung dữ như vậy?
- Tôn lão nhị, là do ông không điều ra rõ tình hình, còn có mặt mũi đòn tiền của ông chủ à?
Lục Tử ở bên cạnh nghe vậy giận dữ nói, Lục Tử là người từng trải, bình thường đi bắt trẻ con cũng không phải chưa từng gặp chó nhưng đây là lần đầu gặp chuyện như thế này. Chuyện này tuy rằng không thể trách được anh em họ Tôn nhưng trong lòng Lục Tử vẫn khó chịu.
- Haiz, Lục Tử, cậu nói như vậy là không đúng rồi, tôi hỏi tiền ông chủ chứ không hỏi cậu.
Tôn lão nhị là kẻ xấu tính, hai anh em y là người địa phương, tuy là không được người trên trấn thích nhưng anh em trong nhà cũng có hơn mười người, lên giọng một chút căn bản là cũng không sợ.
- Được rồi, đừng cãi nhau nữa…
Hác lão đại âm trầm dừng hai người đang tranh cãi, mở miệng nói:
- Tôn huynh đệ, trở về ta sẽ cho anh 500 tệ, coi như là để chữa trị cho Tôn đại ca.
Hành tẩu giang hồ, đương nhiên là phải dùng vũ lực để đàn áp nhưng cũng cần có bằng hữu. Như năm đó “thần thương” Lý Thư Văn khắp nơi đều có kẻ thù như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-giam/72757/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.