Editor: Tiểu Hách
Chờ đến khi Lâm Hoa mơ mơ màng màng tỉnh lại, đã không ở trên xe.
Ý thức được điểm này, Lâm Hoa đang chần chừ bỗng chốc gần như nhảy dựng lên.
Đây là đâu? Một căn phòng ngăn nắp, mình đang nằm trên giường ở phòng này. Vừa nhìn ở đây, thì không thể so với cái phòng trọ ổ chuột của mình.
Đi xuống giường, Lâm Hoa mở cửa phòng ra. Ánh mắt lướt qua phòng khách, thấy điểm tâm sáng trên bàn ăn, Lam Tiếu Chính thì đang xem báo.
“Cậu đã thức dậy” Lam Tiếu Chính nghe thấy tiếng động, dời ánh mắt từ tờ báo qua, ngẩng đầu nhìn Lâm Hoa.
“Tổng giám đốc, tôi.. Sao tôi ở đây vậy?” Lâm Hoa dè dặt hỏi.
“Tôi ngủ quên trên xe, lúc tôi thức dậy, cậu cũng đang ngủ” Lam Tiếu Chính đơn giản giải thích.
“.....” Thế là nửa ngày, Lâm Hoa cũng không nghĩ ra một nguyên do đến nơi này.
“Tôi nhớ rõ lần trước đưa cậu về là ở chỗ kia? Nhà cậu chắc ở nơi đó? Nhưng tôi không biết vị trí cụ thể của nhà cậu, lại gọi cậu không dậy, không thể làm gì khác hơn là mang cậu về đây!” Lam Tiếu Chính thấy Lâm Hoa vẫn không hiểu rõ mọi chuyện, tiếp tục vì cậu giải thích.
Gọi không dậy. Lâm Hoa có chút ảo não nghe ba chữ này, gần đây mình có phần quá mệt mỏi, nếu như đêm khuya muốn đánh thức mình, sợ là sét đánh cũng không dậy nổi.
“Cậu dậy rồi thì tới ăn chút điểm tâm. Chờ một hồi nữa tôi đi đến công ty, cậu đi theo tôi luôn, hay là trở về nhà một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-duong-em-di/78804/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.