Editor: Tiểu Hách
Dựa vào cạnh bàn, Lâm Hoa không ngừng ngáp.
“Cậu đang làm xấu hình tượng của nhà hàng chúng tôi” Dương Bằng đang tuần tra nhà hàng đi đến, thì thấy Lâm Hoa đang há to miệng ngáp lên ngáp xuống, gương mặt thì mệt mỏi.
“Hì hì, tôi gần đây làm việc hơi nhiều, cậu châm chế một chút nha!” Lâm Hoa lập tức đứng thẳng, bước vào trạng thái hết sức tập trung.
“Cậu thực sự thiếu tiền thế à? Làm gì mà liều mạng đi làm như vậy? Lại kiếm không được bao nhiêu tiền!”
“Tôi muốn cưới vợ, mà không có nhà không có xe, chẳng lẽ tôi còn chờ được người ta bao dưỡng à?” Thôi xong, bây giờ mở miệng ngậm miệng đều là bao dưỡng! Lâm Hoa có chút ai oán, đây đều là do Lam Tiếu Chính gây họa, còn nói mình chân tay vụng về, sẽ không có ai thèm bao dưỡng mình? Nếu như mình được người ta bao dưỡng vậy hắn nên nói thế nào đây?
Chát! Lâm Hoa ở trong lòng cho mình một cái tát.
Dương Bằng ở bên cạnh nhìn sắc mặt Lâm Hoa đổi tới đổi lui, con ngươi đảo qua đảo lại, nhịn không được cười lên.
“Vậy cậu cứ chờ được người ta bao dưỡng nhé Tiểu Lâm Tử. Xem kìa da mỏng thịt mềm” Dương Bằng đưa tay ngắt mặt Lâm Hoa, ríu rít khen ngợi.
“Đứng sang một bên!” Lâm Hoa hất tay Dương Bằng ra.
“Được rồi, không đùa với cậu nữa, nhanh chóng lên tinh thần cho ông. Đi đến phòng bên kia có mấy người khách mới tới, cậu đến nhận order” Dương Bằng khẽ đẩy Lâm Hoa một cái.
“Biết rồi”
Đẩy cửa phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-duong-em-di/78803/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.