Edit: Nhược Vy 
Beta: Quanh 
Một ngụm bia của Tô Tranh nghẹn giữa cổ họng, anh ấy chậm chạp giương mắt nhìn Bùi Cận. 
Gương mặt anh lạnh lẽo, trước sau như một, khóe môi hơi nhếch, có nụ cười nhẹ. Nhưng sao anh ấy càng nhìn càng cảm thấy khiếp đảm? Giống như mình làm chuyện gì rất có lỗi với anh. 
Kỳ lạ, quá mức kỳ lạ. 
Tô Tranh uống thêm ngụm bia, bia rượu thêm can đảm. 
“Không cần đâu, chú Bùi, tôi muốn tự lực cánh sinh.” Tô Tranh lắc đầu. 
Tô Tranh đến thành phố Lịch, không muốn dính hào quang từ cái danh đại thiếu gia nhà họ Tô, nếu giờ Bùi Cận giúp anh ấy, không phải là không khác nhau lắm sao? 
Tô Tranh là người có nguyên tắc. 
“Tôi có một người bạn làm trong ngành IT, cũng gây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng.” Ánh mắt Bùi Cận dừng ở cái ly trước mặt, nói chậm: “Năm nay anh ta ba mươi lăm tuổi, giờ đang có một công ty đại chúng [1] ở Mỹ.” 
[1] Công ty đại chúng: là những công ty thực hiện huy động vốn rộng rãi từ công chúng thông qua phát hành chứng khoán niêm yết tại các trung tâm giao dịch chứng khoán, hoặc chứng khoán không niêm yết nhưng được giao dịch thông qua các thể chế môi giới chứng khoán 
“Nguyên Đán năm nay anh ta sẽ về nước, cũng chính là cuối tháng này, đến lúc đó, tôi có thể giới thiệu hai người với nhau, giao lưu kinh nghiệm. Tôi nghĩ, chắc hai người có rất nhiều chuyện để nói.” 
Tô Tranh lắng nghe, dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-dung-vo-bo/730847/chuong-33.html