Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
Buổi tối lúc nấu cơm còn thừa chút sầu riêng, giờ đang đặt ở tủ lạnh, thấy nó chiếm nhiều chỗ, Bùi Cận dứt khoát lấy ra, đưa lên phòng Tô Nịnh Nịnh.
Lúc này Tô Nịnh Nịnh đang tắm rửa.
Bùi Cận đặt trái cây lên bàn, đang chuẩn bị ra ngoài, đột nhiên thấy cái gì đó, anh dừng chân.
Trên màn hình máy tính, Tô Nịnh Nịnh đang xem official website của nhãn hiệu nào đó.
Ánh mắt anh dừng lại, còn không kịp nhìn kỹ, phòng tắm đã vang lên tiếng mở cửa.
Tô Nịnh Nịnh tắm xong, đang đi ra.
Trên người cô mặc váy hai dây màu trắng tinh, tôn lên mảng lớn làn da trắng mịn. Bởi vì đang ở phòng mình, cô không quá chú ý, vừa đi ra ngoài vừa cầm áo tắm dài bọc mình lại.
Bỗng nhiên nhìn thấy Bùi Cận xuất hiện trước mặt, Tô Nịnh Nịnh dừng chân, mắt đối mắt với anh. Vừa mới tắm xong, làn da bắt gặp hơi lạnh từ điều hòa, Tô Nịnh Nịnh run lên, đôi mắt lập tức trừng lớn.
“Trời ạ!”
Cô mau chóng quay người đi, luống cuống thắt áo tắm dài lại, tức giận mắng: “Chú Bùi, chú là đồ lưu manh!”
Không có sự đồng ý của cô đã vào phòng, may mà cô còn mặc váy hai dây, nếu không mặc gì thì thật sự xong rồi.
Bùi Cận mím môi, đôi mắt càng tối hơn, cổ họng anh hơi nhúc nhích, mở miệng nói: “Chú đưa sầu riêng cho cháu.”
“Sầu riêng gì chứ!” Tô Nịnh Nịnh dậm chân, mày nhăn tít lại, tức giận đến mức giọng hơi thé, “Chú mau ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-dung-vo-bo/256862/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.