Hạ Nhạc Thiên cảm thấy mình như con thuyền cô độc không ai giúp đỡ, giữa biển khơi cuồn cuộn từng cơn sóng dữ cố gắng sống sót.
Trên thuyền có lẽ còn có đồng bạn, nhưng cũng có thể là quái vật khoác da người.
Xe cảnh sát đã rời đi.
Ba người Đường Quốc Phi lôi kéo Hạ Nhạc Thiên trở về, đêm mùa thu rất lạnh, Hạ Nhạc Thiên cũng cảm thấy rùng mình, chóp mũi hơi đỏ lên.
Bốn người quay về ký túc xá, Hạ Nhạc Thiên nói: “Tớ tìm tờ giấy, dán trước cửa WC, tránh cho người khác đi vào nhầm chỗ đó.”
Rồi đợi qua hôm sau tính tiếp.
Đám người Đường Quốc Phi vẫn không muốn quay lại ký túc xá, muốn đi cùng Hạ Nhạc Thiên.
Hạ Nhạc Thiên gật đầu.
Lại quay về WC nơi xảy ra án mạng, nhìn thi thể trong bồn cầu, Hạ Nhạc Thiên không hình dung được hung thủ đã nhét Tưởng Phương vào bồn cầu bằng cách nào.
Chuyện này người bình thường sao có thể làm được?
Chẳng lẽ trong trường thật sự có quỷ sao? Nhưng vì sao nó lại giết Tưởng Phương?
Không đúng.
Phải nói là, nó theo dõi toàn bộ người trong trong ký túc xá.
Nghĩ đến đoạn đối thoại của đám người Trương Kiều Minh lúc ban ngày, cùng trạng thái quỷ dị của Đường Quốc Phi...
Có lẽ ba người họ đã biết gì đó.
Nhưng lạ một điều, Trương Kiều Minh, Tưởng Phương và Trần Bách Nhạc lại hình thành một nhóm nhỏ, dường như không muốn để Đường Quốc Phi biết bí mật của họ.
Ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-dong-phia-truoc-co-nang-luong-cao/3508806/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.