Chương trước
Chương sau
Hạ Nhạc Thiên yên tâm, cũng không hỏi khen thưởng cái gì, mà chuyển sang tám nhảm với Thích Lệ Phi.

Sau khi xác định nguyện vọng thông quan trò chơi, Hạ Nhạc Thiên rất quý trọng những lúc trò chuyện với Thích Lệ Phi, cho dù chỉ thông qua những con chữ, cũng đủ làm cậu vui vẻ.

Lúc hai người lưu luyến tạm biệt nhau thì đã sắp tối, Bùi Anh gõ cửa: “Chị làm chút đồ ăn, ra ăn chung đi?”

Hạ Nhạc Thiên cũng có chút đói bụng, hơn nữa ngày mai phải vào trò chơi, phải ăn thật nhiều để trữ năng lượng mới được.

“Ăn, tôi ra liền.” Hạ Nhạc Thiên hô lên.

Trong khi ăn, Hạ Nhạc Thiên tính toán số điểm tích lũy và điểm sinh tồn mà mình có, là 119/203.

Trong đó có 20 điểm sinh tồn được Thích Lệ Phi khen thưởng, Hàn Mai Mai cũng có công một nửa, Hạ Nhạc Thiên định lấy 10 điểm đổi đạo cụ, sau khi vào trò chơi thì đưa cho Hàn Mai Mai.

Nhưng trước hết, phải nghĩ cách giải quyết Sứ Giả Gothic nhanh chóng nhất mới được.

Hạ Nhạc Thiên suy nghĩ một lúc, cuối cùng cũng có một hướng đi.

Đó là nghĩ cách vào cùng một trò chơi với Sứ Giả Gothic, tốt nhất là có thể tổ đội với đối phương.

Giờ chỉ xem nên Sứ Giả Gothic có hành động gì thôi.

*

Trời ngày càng tối đen, phố lên đèn, đến tận 9h tối, tin tức trên Kênh Thế Giới vẫn luôn cập nhật không ngừng, đột nhiên có người gửi một tin nhắn lên, nháy mắt thu hút sự chú ý của toàn bộ người chơi.

Có người kinh ngạc, có người suy nghĩ, cũng có người lập tức bật dậy nhìn chằm chằm Kênh Thế Giới, sợ bỏ lỡ tin tức quan trọng.

Thân phận của người gửi tin rất đặc biệt, không ai biết hắn trông như thế nào, bởi vì những người cùng hắn tổ đội đều đã chết!

Ngoài ra, hắn chính là hội trưởng của Tổ chức Địa Ngục đã giết hại vô số người chơi cũ và người chơi mới, là một kẻ mà mọi người sợ hãi lại cực kỳ kính sợ.

[Sứ Giả Gothic: Da Da Hạ! Cậu giỏi lắm, rất giỏi.]

Khi tin tức này xuất hiện, Kênh Thế Giới vốn đang náo nhiệt lập tức trở nên yên tĩnh, chỉ có tin tức của Sứ Giả Gothic còn hiện phía trên.

Bùi Anh thấy vậy thì sốt ruột chạy vào phòng Hạ Nhạc Thiên, vội đến không kịp gõ cửa, “Vương Tiểu Minh —— cậu mau xem Kênh Thế Giới.”

Hạ Nhạc Thiên lắc điện thoại trên tay, tỏ vẻ mình đang xem Kênh Thế Giới.

Bùi Anh thả chậm bước chân, tìm chỗ ngồi xuống, vẻ mặt vẫn rất lo lắng.

Nàng không biết chuyện gì đã xảy ra.

Hạ Nhạc Thiên mở danh sách bạn tốt, cài đặt vẫn là cấm người khác chủ động kết bạn, có lẽ vì vậy mà Sứ Giả Gothic mới gửi tin tức lên Kênh Thế Giới.

Hạ Nhạc Thiên chủ động gửi lời mời cho Sứ Giả Gothic, đối phương nhanh chóng đồng ý.

[Sứ Giả Gothic: Là cậu làm đúng không?]

Hạ Nhạc Thiên nhướng mày, có vẻ Sứ Giả Gothic đã phát hiện mình không thể dùng thế thân vào trò chơi, nên mới tức giận liên lạc với mình.

[Da Da Hạ: Không biết anh đang nói gì.]

[Sứ Giả Gothic: Đừng giả vờ, chuyện này ngoài cậu ra thì còn ai biết được, cậu phá hỏng kế hoạch của tôi, cậu sẽ phải trả giá đắt.]

[Da Da Hạ: Cho nên?]

[Sứ Giả Gothic: Năm phút trước khi Thi đấu xếp hạng, cùng tôi tổ đội vào trò chơi, tôi và cậu chỉ có một người sống sót.]

[Da Da Hạ: Sao tôi phải nghe lời anh?]

[Sứ Giả Gothic: Không phải cậu muốn trả thù cho bạn mình sao, cậu thật sự không muốn giết tôi? Một khi cậu thông quan, cậu sẽ không thể giết tôi trong trò chơi được nữa, ý định giết tôi của cậu vĩnh viễn sẽ không thể thực hiện.]

Hạ Nhạc Thiên siết chặt tay, một lúc sau mới trả lời.

[Da Da Hạ: Tôi đồng ý với anh, đến lúc đó anh sống thì tôi chết, nhưng muốn tôi đồng ý thì có một điều kiện, chỉ có tôi và anh tổ đội, không thể có người khác.]

[Sứ Giả Gothic: Được, lúc đó gặp, tôi sẽ tự tay tiễn cậu chầu trời.]

Hạ Nhạc Thiên mặc kệ đối phương, không hề tức giận vì bị uy hiếp.

Muốn giết được Sứ Giả Gothic thì chỉ có thể tổ đội với đối phương vào trò chơi.

Vì ngoài thế giới Hiện Thực thì Sứ Giả Gothic vẫn có thể đổi đầu với người khác, dù Hạ Nhạc Thiên có làm cách nào cũng khó mà tìm được Sứ Giả Gothic nếu hắn cố tình che giấu thân phận.

Trừ khi cậu ước nguyện Sứ Giả Gothic chết.

Nhưng chuyện này không có khả năng.

Vậy nên trước khi thông quan cậu cần phải giết chết Sứ Giả Gothic, nhưng đối phương là một người rất đa nghi, chỉ có cách khiến Sứ Giả Gothic nghĩ rằng hắn là người chủ động, sau đó ép Hạ Nhạc Thiên không thể không tổ đội vào trò chơi với hắn, kế hoạch của cậu mới trót lọt.

*

Hạ Nhạc Thiên muốn giết Sứ Giả Gothic, Sứ Giả Gothic cũng muốn giết cậu, tuy rằng Gothic Sứ Giả không muốn thừa nhận, nhưng sự thật là nếu hắn không giết Hạ Nhạc Thiên, hắn sẽ không bao giờ trở thành hạng nhất thông quan trò chơi.

Đúng lúc, trên người Hạ Nhạc Thiên có nhược điểm.

Đây là manh mối mà “Ám Dạ” tìm được, nên hắn mới lấy chuyện này để ép buộc Hạ Nhạc Thiên.

Sứ Giả Gothic chậm rãi nở nụ cười, cúi đầu lẩm bẩm: “Cố ý để tôi uy hiếp cậu sao, nhưng không sao, chỉ cần tôi có thể giết cậu, tôi sẽ trở thành người thông quan.”

Trần Đỉnh và Hàn Mai Mai đều gửi tin nhắn đến hỏi thăm cậu, Hạ Nhạc Thiên trả lời ngắn gọn rằng mình phát hiện bí mật của Sứ Giả Gothic, nên bị Sứ Giả Gothic đe đọa trên Kênh Thế Giới, không có gì to tát cả.

Trần Đỉnh lo lắng sốt ruột, dặn Hạ Nhạc Thiên phải cẩn thận, đừng để ý tới Sứ Giả Gothic.

Hạ Nhạc Thiên nói chuyện với Trần Đỉnh và Hàn Mai Mai xong lại cùng Bùi Anh giải thích chuyện vừa nãy.

Bùi Anh thật không còn hoảng loạn nữa, chỉ hỏi ngược lại: “Làm vậy chỉ chọc Sứ Giả Gothic tức giận, hắn có ra lệnh cho tổ chức Địa Ngục làm mấy trò khùng điên hơn không?”

Hạ Nhạc Thiên cảm thấy Bùi Anh nói cũng có lý, bèn trả lời: “Tạm thời quan sát trước đã.”

Bùi Anh gật đầu.

Kênh Thế Giới vẫn còn rất nhiều người chơi chú ý, chỉ tiếc đã sau nửa đêm mà Da Da Hạ vẫn không trả lời Sứ Giả Gothic.

Ngay cả Sứ Giả Gothic cũng không xuất hiện trên Kênh Thế Giới, mọi người đều không nhịn được suy nghĩ miên man, hai người họ có phải lén nói chuyện riêng rồi không

Kết quả cuối cùng là gì?

Chuyện này có ảnh hưởng đến bọn họ không? Đặc biệt là những người chơi đứng ở giai tầng nửa vời trên Bảng xếp hạng, càng cảm thấy áp lực gấp bội.

Chỉ tiếc, hai người này dắt nhau đi trốn rồi, để lại người chơi không ngừng suy đoán kết quả, chỉ có thể thấp thỏm bất an.

Đặc biệt là chỉ còn bốn ngày là Thi đấu xếp hạng kết thúc, không đúng, hiện tại chỉ còn ba ngày, ai cũng cầu nguyện trong ba ngày này đừng xảy ra biến cố gì.

Cũng không biết có phải lời cầu nguyện của nhiều người có tác dụng không, lại qua một ngày, hai bên vẫn yên bình, tổ chức Linh Dị cùng tổ chức Địa Ngục đều không gây sóng gió gì.

Hàn Mai Mai đã chuyển giao công việc cho quan chỉ huy đương nhiệm, sau đó nhắn tin cho Hạ Nhạc Thiên, hỏi chuyện của Sứ Giả Gothic.

Hạ Nhạc Thiên nói mình sẽ tổ đội với Sứ Giả Gothic ở năm phút cuối giờ, hai người chỉ có một người sống sót ra ngoài.

Hàn Mai Mai lập tức phản đối.

[Hàn Mai Mai: Nếu có chuyện ngoài ý muốn gì xảy ra, cậu biết nếu nguyện vọng thông quan rơi vào tay Sứ Giả Gothic thì hậu quả kinh khủng thế nào không?]

[Da Da Hạ: Tôi biết, nhưng nếu không nhanh chóng giết chết Sứ Giả Gothic trước khi kết thúc Thi đấu xếp hạng sẽ khiến nhiều người chơi bị tổ chức Địa Ngục uy hiếp, tôi sẽ sống sót ra ngoài.]

[Hàn Mai Mai: Cậu đảm bảo thì có ích gì, tôi vẫn phản đối chuyện này, so với quyết Sứ Giả Gothic, tôi càng hy vọng người có thể thông quan là cậu.]

[Da Da Hạ: Thứ tự của cô lúc này là 7, nếu cô tham gia trò chơi thêm một lần nữa, có thể thuận lợi lên vị trí thứ 5.]

Hạ Nhạc Thiên biết Hàn Mai Mai sẽ không đồng ý, bèn đưa ra một phương án khác.

[Da Da Hạ: Giờ cô đang xếp thứ 7, kỳ thật không chênh lệch nhiều với hạng 3, chỉ cần lại tham gia hai trò chơi là có thể vào top 3, lúc đó dù tôi chết cũng kéo theo Sứ Giả Gothic, vậy cô sẽ trở thành người thông quan.]

[Hàn Mai Mai: Nhưng tôi vẫn không đồng ý, cậu sống sót quan trọng hơn, cậu phải suy nghĩ đến trật tự của thế giới này.]

[Da Da Hạ: Tôi biết, nhưng nếu tôi thông quan thì sẽ thoát khỏi trò chơi Tử Vong, lúc đó còn ai có thể giải quyết hắn?]

[Hàn Mai Mai:……]

Hàn Mai Mai không trả lời được.

Đúng vậy, năng lực và sức mạnh của Sứ Giả Gothic mỗi lần gặp mặt đều cao hơn lần trước, có lẽ về sau hắn sẽ càng mạnh hơn, lúc này chỉ có Hạ Nhạc Thiên mới có thể giết được Sứ Giả Gothic.

[Da Da Hạ: Đối phương có át chủ bài, tôi cũng có.]

Hàn Mai Mai nhìn chằm chằm tin nhắn này một lúc lâu, cuối cùng mới trả lời.

[Hàn Mai Mai: Tôi vẫn giữ nguyên ý kiến, nhưng tôi tin cậu, nếu thật sự xảy ra tình huống nguy hiểm, phải ưu tiên bảo vệ mình.]

Chiều tối, Hạ Nhạc Thiên kéo bốn người vào nhóm chat, sau đó nhắn hỏi thời gian vào trò chơi.

Sau khi bàn bạc, mọi người nhất trí quyết định đêm nay 8 giờ vào trò chơi.

Lúc này, thời gian thi đấu xếp hạng kết thúc chỉ còn dư lại hai ngày.

Hơn 7 giờ tối, Bùi Anh đang nhắm mắt nghỉ ngơi, Hạ Nhạc Thiên nhân cơ hội nhắn tin cho Thích Lệ Phi, hơn nữa nói cho hắn mình sắp vào trò chơi.

Sắp tới 8 giờ đúng, Hạ Nhạc Thiên lập tức nhấp chọn [Tiến vào trò chơi].

Hạ Nhạc Thiên chỉ thấy trước mắt tối đen, đến khi cậu chớp mắt một cái thì đã khôi phục ánh sáng.

Chỉ thấy cậu đang đứng trước cửa tiệm đồ nướng, mặc dù trời đã tối nhưng khách trong tiệm không nhiều, nhân viên phục vụ rảnh rỗi lướt điện thoại, thỉnh thoảng lại cười ngây ngô.

Hạ Nhạc Thiên vừa định nhìn quanh tìm Thích Lệ Phi thì bỗng nhiên bàn tay bị nắm lấy, lực độ mềm nhẹ lại mang theo vẻ khống chế tuyệt đối.

Hạ Nhạc Thiên theo bản năng quay đầu, đối diện với Thích Lệ Phi, sau đó bị gương mặt đẹp như một vị thần của hắn làm hoảng hốt.

Hình như bên Thích Lệ Phi càng lâu, cậu càng cảm thấy đối phương đẹp đến kinh người, trái tim đập thình thịch như muốn nhảy khỏi ngực, không giống cậu lúc thường tí nào.

*****

Editor: Mọi người đừng thắc mắc xưng hô của Bùi Anh với bé Hạ khi thì chị khi thì tôi nha, vì editor hổng có nhớ:((( Sau khi hoàn truyện mới beta lại, lúc đó mới rõ ràng hơn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.