Các người chơi mua vé xong lập tức báo số cho nhau, mọi người người hai mặt nhìn nhau, không biết nên làm thế nào mới đúng.
Vì sao số phiếu không dựa theo trình tự xếp hàng?
Trần Đỉnh không yên lòng, chỉ có thể quay lại tìm người bán vé hỏi chuyện này, người bán vé sau khi nghe xong lập tức mở miệng: "Số phiếu dựa theo trình tự tiến vào xếp hàng, không phải vị trí xếp hàng, đã hiểu chưa?"
Trần Đỉnh ngẩn người, nói cách khác khi tất cả người chơi đi tới chỗ này để mua phiếu, người bán vé đã nhớ kỹ thứ tự đi tới của từng người.
Tim Trần Khả Mạn càng nhảy nhanh hơn, gắt gao siết chặt tấm vé, mồ hôi trên trán càng ngày càng nhiều, phản ứng quá mức làm mấy người chơi nhịn không được ghé mắt nhìn qua, ấn tượng đối với Trần Khả Mạn lại giảm xuống không ít.
Còn chưa vào bên trong, Trần Khả Mạn cũng đã bị dọa thành như vậy, nếu đi vào, chỉ sợ người chết trước chính là cô.
Người chơi lâu năm nhíu mày, nhưng cũng không nói gì.
Bùi Anh nhịn không được liếc qua Trần Khả Mạn, hơi thở dài, sau đó dùng khuỷu tay chạm Trần Khả Mạn, "Cô có khỏe không?"
Trần Khả Mạn sợ tới mức run bắn lên, ngẩng đầu nhìn thấy là Bùi Anh mới hoảng hốt nói: "Tôi, tôi không sao."
Bùi Anh gật đầu, sầu lo nói: "Sau khi vào không nên khẩn trương quá, nhất định phải nhớ kỹ những lời chúng ta đã bàn bạc, có chuyện gì cũng không nên chạy loạn."
Cảm xúc Trần Khả Mạn vốn rất khẩn trương cũng từ từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-dong-phia-truoc-co-nang-luong-cao/1081385/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.