Hạ Nhạc Thiên gật đầu, không phủ nhận.
Ánh mắt Tào Quan Lâm như có ánh sáng lập loè khác thường, hắn nhìn chằm chằm vực sâu ngoài cửa, trong lòng thấp thoáng hiện ra một phỏng đoán.
Không chỉ là Tào Quan Lâm, một số người chơi tương đối thông minh, tựa hồ cũng ý thức được điều gì.
"Vực sâu bên ngoài kỳ thật đều là giả đúng không?" Có người nhỏ giọng nói: "Bằng không sao có thể nghe được tiếng vang cơ chứ."
Đây là chứng cứ không thể bác bỏ.
"Chúng ta không cần tiếp tục bầu phiếu, hoàn toàn có thể rời đi từ cửa xe." Nam trung niên vỗ đùi, vô cùng kích động nói.
"Nhưng lỡ như vạn âm thanh kia là giả thì sao?" Lại có người đưa ra điểm đáng ngờ: "Nói không chừng mục chính là vì gạt chúng ta đi ra ngoài."
Nam trung niên nháy mắt ngây người, nghẹn họng.
Bởi vì đối phương nói cũng rất có lý.
Trong chốc lát, các người chơi ngược lại không biết nên làm gì cho đúng.
Bọn họ nhìn về phía Tào Quan Lâm.
Tào Quan Lâm híp mắt đánh giá Hạ Nhạc Thiên, sau một hồi mới nói: "Sao cậu lại nghĩ đến việc này?"
Hạ Nhạc Thiên cười cười, "Không biết, chỉ là cảm thấy Trạm Chung không phải đường sống, thậm chí rất có khả năng là đường chết, âm thanh vừa nãy phát ra càng khiến tôi khẳng định khung cảnh bên ngoài đều là ảo giác."
Tào Quan Lâm không biết suy nghĩ cái gì, đột nhiên trầm mặc.
Ngược lại những người khác nhịn không được hỏi Hạ Nhạc Thiên, "Nếu bên ngoài đều là giả, có phải nói lên chúng ta hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-dong-phia-truoc-co-nang-luong-cao/1081334/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.