Mình biết!
Thư Kỳ nhìn bạn mình, đáp lại rất tự nhiên.
- Cậu có thích mình không?
- Mình thích cậu như cách hai cô gái là bạn thân nhất của nhau.
- Ừm, mình hiểu.
Hai người vẫn tập đấu kiếm với nhau suốt một kỳ nghỉ hè. Họ vẫn thân thiết, Aochi vẫn thích đối phương, Thư Kỳ vẫn bình thường như trước đây với bạn mình. Giữa họ không hề có bất kỳ sự kì thị hay khoảng cách nào.
Họ không liên lạc với nhau ngoài dịp hè. Thư Kỳ mỗi năm chỉ gặp Aochi đúng 2 tháng nghỉ hè mà thôi. Vậy mà năm tiếp theo, Thư Kỳ không còn gặp lại Aochi nữa. Cứ ngỡ Aochi lánh mặt cô, hoá ra là cô ấy đã đầu quân cho một tổ chức sát thủ nức tiếng.
***
Dỗ con ngủ xong, Thư Kỳ đứng hút thuốc lá ở ban công nghĩ lại kỉ niệm với Aochi. Đã lâu Bách Tùng không thấy vợ hút thuốc, vốn anh phụ trách cả mảng buôn bán thuốc lá của Hoắc Liên Bang nên loại nào Thư Kỳ cũng đã từng hút qua. Bách Tùng không hề cấm vợ điều gì, luôn để cô tự do làm điều mình muốn. Thậm chí khi con trai đột nhiên xuất hiện lúc Thư Kỳ đang hút thuốc, anh còn giấu thuốc lá giúp vợ để Bách Hoàng không nhìn thấy.
Anh ôm lấy eo vợ, ôn tồn hỏi han:
- Tâm sự gì vậy?
- Về Aochi!
- Ừm, bận lòng gì sao?
- Cô ấy từng thích em.
- Ừm! Bà chị của anh đúng là thu hút mọi giới tính nhỉ.
Thư Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-den/3322562/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.