Hồng Vũ Hưng nghe chuyện không hiểu lí do gì mà chị gái lại bận tâm tới nhà Devon như vậy. Thư Kỳ vốn cũng là người sát phạt lạnh lùng, vậy mà hết lần này đến lần khác giữ mạng cho họ. Nếu bọn săn tiền thưởng đánh hơi được Devon Aogi ở đây, nhất định sẽ quậy đục nước nơi này.
Cả hai chị em song sinh đều nguy kịch, một kẻ bị thương ở tay nặng, một kẻ trúng độc nặng. Hồng Vũ Hưng vì chị mà huy động hết nguồn lực để cứu hai cô gái xa lạ này.
Họ hôn mê mất đúng một tuần, như có thần giao cách cảm, giây phút Devon Aogi tỉnh lại thì chỉ lát sau Aochi cũng tỉnh luôn.
Aogi thì chưa hiểu gì, thì Aochi đã nhìn Thư Kỳ cười nhẹ:
- Vẫn là cậu!
Thư Kỳ không đáp, chỉ nhẹ nhàng đi ra, để bác sỹ vào khám cho họ.
Hồng Vũ Hưng vì thế mà cũng nguyên tuần ở biệt thự.
- Tỉnh lại thì đi được rồi chứ?
- Còn xem sức khỏe họ thế nào đã.
Aogi bó bột ở tay đi ra, Aochi thì trúng độc ở chân nên ngồi xe lăn.
- Không cần đuổi chúng tôi cũng tự đi.
Hồng Vũ Hưng nhau mày:
- Devon Aogi, cô ăn nhờ ở đậu tại nhà tôi mà mở miệng nói được cái câu hay ghê.
Aochi lườm em một cái:
- Cảm ơn hai người, chúng tôi có thể làm gì để trả ơn này đây?
Aogi thế mà nhìn Hồng Vũ Hưng chằm chằm:
- Sao anh phân biệt được chúng tôi. Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-den/3322454/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.