(*lão công: chồng, ông xã)
***
Kỳ Lâm thực sự không muốn nhận cuộc điện thoại này.
Nói ra có khi Đại Kỳ không tin, từ lúc gặp nhau đến kết hôn, cậu và Diệp Chuyết Hàn mới chỉ sử dụng hai cuộc điện thoại.
Cuộc đầu tiên là lúc cậu muốn đào hôn, cuộc thứ hai là lúc cậu không muốn về nhà.
Cuộc hôn nhân này, 99% là sai rồi.
“Haiz…”
Kỳ Lâm thở dài, vẫn cầm di động lên.
Mặc dù cậu có ý định đào hôn, có ý định giết chồng, có ý định bỏ nhà đi, nhưng sau cùng, cậu biết mình là người tốt.
“Diệp tiên sinh.” Điện thoại thông, cậu khách khí nói.
Đầu dây bên kia im lặng.
Kỳ Lâm lại nói: “Diệp tổng?”
Có chuyện gì xảy ra với người này vậy? Gọi điện thoại tới nhưng không nói lời nào, tốt xấu gì cũng nên dùng lỗ mũi hừ một tiếng chứ nhỉ?
Ngay trong lúc Kỳ Lâm đang oán thầm trong lòng, thanh âm lãnh đạm của Diệp Chuyết Hàn ở đầu dây bên kia truyền đến –
“Gọi ông xã.”
Kỳ Lâm: “……………………………”
Kỳ Lâm chậm rãi che miệng.
Bởi vì trước khi nhấc máy, để đề phòng lửa giận, cậu ngậm hai viên kẹo bạc hà. Nếu không che miệng lại, cậu sợ mình phun chúng ra mất.
“Gọi… cái gì? Ngài là ai?”
Diệp Chuyết Hàn vẫn dùng giọng nói đó, “Chồng của cậu.”
Giọng nói này không phải là giả, Kỳ Lâm cuối cùng cũng xác định được người ở đầu dây bên kia thực sự là Diệp Chuyết Hàn.
Kỳ Lâm hít một hơi thật sâu hương bạc hà vào phổi, “Diệp tiên sinh, có chuyện gì xảy ra với anh vậy?”
Linh hồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-dam-chat-luong-tinh-yeu/1323333/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.