Sự im lặng khó xử kết thúc bằng một tiếng hừ phát ra từ mũi của Diệp Chuyết Hàn.
Kỳ Lâm bối rối, đã thế còn đang ăn ké nên chột dạ, khí thế nhất thời yếu đi, chỉ tập trung vùi đầu vào uống cháo, mười phần thành tâm nói: “Cảm ơn anh, đã muộn thế này còn mang cháo đến cho tôi.”
“Không có gì.” Diệp Chuyết Hàn vẫn không muốn rời khỏi chủ đề tranh vẽ. Hắn ngồi trên ghế làm việc của Kỳ Lâm, bắt chéo chân, “Tại sao lại vẽ rồng?”
Kỳ Lâm nghẹn họng, âm thầm nguyền rủa – nếu không phải đầu bếp nhà anh có tay nghề tuyệt vời, hầm cá mềm như bùn thì anh đã làm vị hôn phu của anh nghẹn chết!
Nuốt xong miếng cháo, Kỳ Lâm tao nhã lau miệng: “Phòng làm việc của chúng tôi đang tập trung thiết kế một sản phẩm cho dự án tiếp theo. Lần trước đi theo con đường ngôi sao, lần này đổi ý tưởng, chuyển sang một con vật. Rồng là một phương án.”
Lời nói uyển chuyển – dịch ra là, đây là vấn đề chuyên môn trong công việc của tôi, anh đừng hỏi nữa.
Đôi giày da trên không khung của Diệp Chuyết Hàn đung đưa hai lần, “Tôi đang hỏi cậu, vì sao lại là rồng?”
Sự kiên nhẫn của Kỳ Lâm dần cạn kiệt, “Tôi là thiết kế chính của Xuất Tẩu, tôi có toàn quyền lựa chọn.”
Chúng ta đều là hậu duệ của rồng, tại sao lại không thể vẽ rồng?
Diệp Chuyết Hàn gật đầu: “Tôi cũng có quyền được biết.”
Kỳ Lâm chậm nửa nhịp, bỗng nhiên ý thức được, Diệp Chuyết Hàn tựa như đang… cùng cậu trò chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-dam-chat-luong-tinh-yeu/1323329/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.