Khi Vera mở cửa bước ra khỏi xe ngựa, cô chợt giật mình thảng thốt:
- Ôi sao trời mưa to thế!
Mưa đã đổ trên ngôi làng nhỏ suốt từ đêm hôm qua đến giờ, và cho tới tận sáng nay vẫn chưa ngứa, có chăng là không còn xối xả nữa. Gatrix đứng phía dưới xe ngựa, một tay cầm cán gỗ, phía trên là nhiều thanh gỗ nhỏ hơn cắm xòe ra, xếp thành hình một cái chóp hơi nhọn, sau đó được phủ lên một lớp vải đã qua xử lý chống thấm. Vera tức cười hỏi:
- Anh đang làm gì vậy?
- Tránh mưa, không thấy sao? Mau mau xuống đây, cầm lấy cái ô này!
Gatrix giục Vera bước xuống, dúi vào tay cô một cái "ô" khác. Vera nhìn Gatrix đầy khó hiểu.
- Chúng ta hoàn toàn có thể dùng phép thuật để gạt mưa ra mà?
- Hôm nay anh định bán thứ này, và còn gì trực quan hơn là chúng ta sử dụng chúng chứ!
Gatrix mỉm cười đầy ranh mãnh. Trong chiếc nhẫn của hắn còn khoảng hai chục cái ô như này nữa. Do giới hạn vật liệu nên Gatrix không thể xử lý được ô gấp vào, nhưng chẳng quan trọng lắm, miễn sao hắn cho người bình thường thấy thứ này có thể tránh mưa là được rồi!
...
Trên quảng trường lúc này chỉ còn thưa thớt một số người, không còn đông đúc được như hôm qua. Phần lớn trên người họ mặc những bộ áo đan từ lá khô, đầu cũng đội những chiếc nón từ lá khô.
Đây là một kiểu áo tránh mưa khá cổ điển, nó lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-chua/2186935/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.