- Như vậy tao sẽ phải giết chúng mày, một cách thật chậm rãi và đầy đau đớn đó, chúng mày biết không?
Chữ không vừa mới vang lên, thì hình ảnh của Vera đã tan vào không khí! Cô lao vọt tới gã cướp gần nhất, ghìm hai chân xuống đất, xoay hông tung ra một cú đấm tay trái.
Vào thẳng đầu con ngựa!
Pọp!
Tiếng sọ vỡ, óc tươi trộn lẫn cùng máu phọt ra, bao trùm khắp cẳng tay của Vera. Máu nóng dính lên gương mặt của cô, khiến cho vẻ mặt xinh đẹp như thiên thần đó, giờ tàn ác như lũ ác ma địa ngục!
Con ngựa chết quá nhanh, khiến cho tên cướp ngồi trên chưa kịp phản ứng gì thì đã ngã nhào xuống đất rồi. Vera không hề tấn công. Cô còn lùi một bước, nhường cho kẻ đó đứng lên đầy chật vật, trong lúc đồng bọn gào lên.
- Tấn công!
Cyrax lập tức bế thốc Gatrix lên, lao vụt ra khỏi vòng vây như một con báo săn. Điều này khiến lũ cướp không khỏi lác mắt, khi một kẻ đồ sộ như thế lại có thể chạy với tốc độ kinh khủng như vậy!
- Ồ, cường độ thân thể của cậu khá hơn nhiều rồi nè!
- Đúng vậy! Tiếc là hôm nay tôi không được kiểm nghiệm!
Cyrax mang theo Gatrix chạy đi một đoạn ngắn, rồi thả con Goblin xuống. Hành động này làm toán cướp không khỏi khó hiểu, khi cô nàng kia rõ ràng đang câu giờ cho bọn họ bỏ trốn, vậy tại sao chúng lại ngồi phịch xuống đất thế kia?
Trong cái bộ óc đã bị rượu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-chua/2186850/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.