Vera đứng im trên nền đất lạnh giá, xung quanh cô là những cái xác nằm la liệt. Chẳng có một tên cướp nào chạy thoát được cả! Gatrix và Cyrax không cho phép bất cứ kẻ nào lên được yên ngựa.
Cảm giác đau tức ngực do vận động kịch liệt như muốn cháy xé buồng phổi của cô. Vera thở hồng hộc. Máu và mồ hôi của cô trộn lẫn vào nhau, nhỏ tong tỏng xuống mặt đất, nhuộm đen nơi chúng va vào. Sớm thôi, lũ động vật ăn xác sẽ mò tới nơi này và dọn sạch những gì còn sót lại.
Vera nhìn xuống những cái xác. Tất cả đều chết vì bị đánh đập quá mức. Khi lũ cướp tưởng rằng ở dưới ngựa là an toàn, chúng không biết rằng chúng đã đặt mình xuống tầm đá của Vera. Và không một ai có thể khắc sâu những cú đá chết chóc hơn cô!
- Làm ơn tha cho tôi! Làm ơn! Tôi còn mẹ già, con nhỏ...
Gã thủ lĩnh đó chưa bao giờ kết thúc được câu nói. Một cú đá lăng gót xoay người đã đập nát sọ của hắn, và nó do chính cô tự tay thực hiện.
Đến lúc này, khi trái tim cô đã thôi bang bang, khi bầu máu nóng đã nguội, thì Vera mới thật sự nhận thức được cô đã làm điều gì. Cô run run đưa tay lên, nhìn hai bàn tay be bét máu. Máu của những kẻ cô đã hành hạ tới chết, và cả máu của chính bản thân cô!
Hai chiếc tay gấu chỉ làm từ nguyên liệu thông thường, nào có thể chiến đấu mà không chút tổn hại gì. Chúng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-chua/2186848/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.