Thân thể mệt mỏi sớm đã kêu gào với nàng, nàng cũng thật sự là kiên trì không nổi nửa rồi. Đẩy cửa Thiên thọ cung ra, rón rén đi vào, nhờ ánh trăng chiếu sáng, lờ mờ có thể nhìn thấy các đình lâu gác mái ở đây, sơn thủy tiểu kiều, thật đúng là nơi đáng gọi là tiên cảnh, nhưng kỳ quái, vì sao không có ai ở đây? Đêm nay cũng thật tiện nghi cho nàng. 
Tùy tiện chạy vào một phòng nhỏ, nàng cố ý tìm vị trí sâu, như vậy sẽ không để cho người khác dễ dàng tìm thấy. Trong gian phòng đó quả thật là rỗng tuếch, ngoại trừ một cái giường lớn bằng thủy tinh tỏa ra ánh sáng trắng ra thì thật sự không có gì, đạt mông ngồi xuống giường lớn, Hân Vũ liền lập tức mệt mỏi ngục mặt ngủ. 
"Tham kiến vương thượng, thuộc hạ đã phái thị vệ trong cung lục soát khắp các cung điện lớn nhỏ. Nhưng mà còn có việc quan trọng hơn cần lập tức bẩm báo với vương thượng, vừa rồi nhận được phong thư khẩn của Mộ Nguyệt trưởng lão, đêm nay huyễn thuật quanh thiên thọ cung đột nhiên biến đổi, có vẻ như có người tự tiện xông vào, thuộc hạ đoán rằng, có lẽ nào là nữ tử trong bức tranh xông vào hay không?" Lông mày Hình Ngạo Thiên nhíu chặt, ngay sau đó người đã biến mất không thấy bóng dáng. 
Hình Ngạo Thiên rời khỏi Ngự Thư phòng, đi thẳng đến Thiên Thọ cung, hôm nay Thọ cung sở dĩ không có ai trông coi là bởi vì nơi này căn bản không phải nơi mà người thường có thể tiến vào, trừ phi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-chua-bon-cung-den-tu-2012/761316/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.