"Cô nương, người tắm xong chưa? Người đã ở trong đó tắm hơn nửa canh giờ, có phải thân thể rất đau đớn không? Có cần nô tì vào giúp đỡ người?" Vẻ mặt Hòa Thái lo lắng đứng bên ngoài gõ cửa, chỉ sợ nàng ở bên trong đi lại bất tiện mà ngã. 
Nghe tiếng gọi ngoài cửa, Hân Vũ lúc này mới dừng động tác tay vội đáp lại "Ta không sao, ngươi không cần vào giúp, ta đang đứng dậy mặc quần áo, chờ ta gọi ngươi hẵng vào!" 
Kéo theo thân thể đau đớn, Hân Vũ miễn cưỡng bước khỏi bồn tắm, cầm lấy từng chút quần áo Hòa Thái đã chuẩn bị cho nàng mặc vào, một bên miệng lẩm bẩm: "Quần áo của người cổ đại thật là phiền toái, vì sao phải mặc quần áo thiết kế khó như vậy, vừa buộc lại vừa cài, mặc xong áo trong cũng mất một khoảng thời gian lâu. 
"Hòa Thái, ngươi có thể vào rồi!" Hòa Thái đẩy cửa bước vào, phía sau còn có hai cung nữ tuổi nhỏ đi theo, Hân Vũ ngồi ở bên giường không lên tiếng, nhìn các nàng bận rộn thu nhập thùng tắm lớn nàng tắm vừa rồi. 
Màn đêm từng chút buông xuống, chờ Hòa Thái vừa rời khỏi, Hân Vũ lập tức liền mang theo yêu bài cũng chuồn êm ra ngoài, thế nhưng địa hình vô cùng rối loạn, nàng trốn tránh rời khỏi Tây cung, nhưng vương cung to lớn như vậy, sớm đã khiến nàng choáng váng. 
Hân Vũ một mình chạy trong đêm tối, nàng biết nàng đã lạc đường, nhìn xung quanh, cũng không thấy bảng hiệu gợi ý, khiến nàng tựa như con ruồi không đầu, chỉ có thể 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-chua-bon-cung-den-tu-2012/761315/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.