Cố Cẩn Diệc dùng thời gian mấy ngày nay để chuẩn bị xong việc cá nhân.
Anh gửi đơn từ chức đến studio, cũng đến chào hỏi nhà trẻ hiện tại của Sở Tiêu Niên. Trường mẫu giáo này là của Tạ gia. Cố Cẩn Diệc không có yêu cầu nghỉ học tạm thời mà chỉ nói là đưa Sở Tiêu Niên đi du lịch trong một thời gian dài.
Một vài giáo viên trong nhà trẻ rất thích Sở Tiêu Niên. Họ luyến tiếc mà ôm Sở Tiêu Niên một lúc, còn hỏi Cố Cẩn Diệc: "Ngài đây là đi du lịch hằng năm sao? Hay là chuyển công tác?"
Những giáo viên này đều còn trẻ và rất chu đáo, quan hệ với Cố Cẩn Diệc cũng rất tốt.
Anh mỉm cười: "Muốn đi giải sầu một thời gian."
"Vậy thì khi nào sẽ trở về?"
Cố Cẩn Diệc vẫn cười: "Tôi cũng chưa rõ."
Sau khi nấn ná ở nhà trẻ một lúc, để Sở Tiêu Niên chào tạm biệt hết các bạn bè, Cố Cẩn Diệc mang Sở Tiêu Niên rời đi.
Sở Tiêu Niên và những người bạn nhỏ đều khóc đến đến hai mắt đẫm lệ. Khuôn mặt trắng nõn đều đỏ cả lên.
Cố Cẩn Diệc ôm bé con, cảm thấy đau khổ đến mức không biết làm sao.
Trước quyết định của người lớn, đứa nhỏ luôn bất lực. Chuyện tình yêu và thù hận của anh và Tạ Hoài Chu lẽ ra không ảnh hưởng đến Sở Tiêu Niên nhưng anh phải đưa nhóc con đi cùng.
Cố Cẩn Diệc lau nước mắt cho Sở Tiêu Niên, nhẹ nhàng nói: "Ba xin lỗi, là ba không tốt."
Sở Tiêu Niên lại lắc lắc đầu. Hôm qua cậu bé nghe Cố Cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-cao-thieu-hut-tin-tuc-to/1701142/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.