Tạ Hoài Chu ôm Cố Cẩn Diệc đi tắm. 
Cố Cẩn Diệc cũng không từ chối. Bọn họ đã làm những điều thân mật hơn nhiều, giằng co qua lại cũng chẳng có ý nghĩa gì. 
Có lẽ đây chính là lợi ích của sự trưởng thành. Nếu như là năm hai mươi tuổi, có lẽ anh sẽ không kiềm chế được mà khóc với Tạ Hoài Chu, khóc đến mức thở không ra hơi rồi đuổi Tạ Hoài Chu cút xa. 
Nhưng Cố Cẩn Diệc bây giờ đã hai sáu tuổi, ngồi trong bồn tắm, xung quanh là nước ấm và vòng tay của Tạ Hoài Chu, không còn sức mà tức giận nữa. 
Anh ngoan ngoãn để Tạ Hoài Chu tắm rửa sạch sẽ, dùng khăn tắm lớn lau khô người rồi sấy tóc, giống như một con búp bê xinh đẹp và tinh xảo. 
Khi hai người rời phòng tắm, người máy phục vụ ở cửa đã nhanh chóng thay ga giường. 
Tạ Hoài Chu ôm Cố Cẩn Diệc ngồi ở trên giường, giống như vẫn là một đôi ân ái. 
Trong vòng tay ấm áp này, Cố Cẩn Diệc mê man ngủ thiếp đi. 
Đêm qua Cố Cẩn Diệc không ngủ một chút nào, cuộc nói chuyện kéo dài vừa rồi đã tiêu hao hết sức lực của anh. 
Nhưng Cố Cẩn Diệc nửa mơ nửa tỉnh, hỏi Tạ Hoài Chu một cậu: "Tạ Hoài Chu, em chưa từng nói yêu anh, đúng không?" 
Anh chỉ thừa nhận với Nhan Lý An, chưa từng nói điều đó trước mặt Tạ Hoài Chu. 
Tạ Hoài Chu rũ mắt nhìn Cố Cẩn Diệc. Gương mặt trắng nõn của anh có nét mỏng manh như gốm sứ, lông mi mỏng như cánh bướm, đôi môi đỏ mọng. 
Cố Cẩn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-cao-thieu-hut-tin-tuc-to/1701141/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.