Edit: mô mô
Bên trong Ngự thư phòng
Hoàng đế đưa mắt nhìn Lạc Tử Dạ, mở miệng nói: " Đứng lên đi!"
Lúc này Lạc Tử Dạ vẫn còn chưa biết lí do tại sao hoàng đế lại lưu lại nàng ở lại, rốt cuộc là muốn làm gì? Nhưng dù nghĩ như vậy, Lạc Tử Dạ vẫn đứng lên, đồng thời mở miệng nói: " Tạ ơn phụ hoàng!"
Trong lúc Lạc Tử Dạ đang cúi đầu, nàng cảm thấy ánh mắt của Lạc Túc Phong đang nhìn chăm chú vào nàng. Ánh mắt thâm thuý sâu đậm nhìn chằm chằm nàng khiến cho lòng của Lạc Tử Dạ trở nên khẩn trương, nhưng sắc mặt vẫn không hề thay đổi. Mơ hồ bày ra hương vị cà lơ phất phơ, thoạt nhìn cực kì phóng đãng, ăn chơi trác táng khiến cho hoàng đế muốn nghi ngờ cũng khó.
Trầm mặc trong chốc lát, lúc này hoàng đế mới mở miệng. Thanh âm của hắn mang theo một chút ý vị quan tâm, nhẹ giọng hỏi: " Đêm qua tẩm cũng của ngươi bị phá hủy, ngươi có bị gì hay không?"
Lạc Tử Dạ tựa như không hề để ý, nhún nhún vai, lắc đầu mở miệng nói: " Nhi thần không có gì đáng lo ngại, phụ hoàng không cần phải quan tâm!" Tuy là nói vậy nhưng trong lòng nàng lại cảm thấy cổ quái, vì sao khi hoàng đế nói mấy câu quan tâm nàng ra nàng lại cảm thấy da đầu tê dại? Không lẽ là do nàng lâu quá không được ai quan tâm nên thần kinh mới nhạy cảm quá chăng?!
Hoàng đế nghe vậy thì gật đầu, mở miệng nói: " Trẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-cao-nhiep-chinh-vuong-thai-tu-muon-nap-phi/2178639/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.