Tác giả: Bao Nilon | Dịch: Hạ Chí
Sau khi cái đầu lành hẳn, tôi bắt đầu lén lút theo dõi Quý Lương. Cứ tưởng không tìm thấy manh mối gì, không ngờ có thu hoạch thật.
Trong phòng nghỉ riêng ở bên trong phòng làm việc của anh, có một két sắt trên tường.
Có lần tôi vào đưa cà phê, thấy anh vừa nghe điện thoại vừa viết gì đó.
Anh nhìn thấy tôi liền lấy sách che giấy. Sau đó giấy tờ được anh cất cả vào trong két sắt.
Mặt khác, từ sau khi tôi đi làm lại, tôi không phải soạn hợp đồng nữa, nhiều nhất chỉ bưng trà rót nước thôi.
- Ý của em là có hợp đồng bí mật trong két sắt?
- Vâng ạ.
Tôi đang báo cáo với đội trưởng như thường lệ thì có tiếng gõ cửa.
Mấy thằng đàn em bày đặt ngại ngùng với tôi trông cứ như vài con ễnh ương. Một đứa lấy bánh gato giấu sau lưng ra: "Chị Chúc Chúc, hôm nay là sinh nhật của đại ca, bọn em có mua bánh nhưng mà lại thấy... chị tặng là hợp nhất!"
Tôi ngây người, không biết hôm nay là sinh nhật của Quý Lương.
Tôi mang bánh vào phòng làm việc nhưng lại không thấy anh đâu.
Cả phòng nghỉ riêng cũng không có.
Nhân lúc mọi người không để ý, tôi cầm bánh vào phòng vệ sinh rồi xem bản đồ trong điện thoại.
Trong hôm xuất viện ấy, xe của Quý Lương bị tôi gắn máy theo dõi. Hiện giờ chấm đỏ ấy đang di chuyển ra ngoại thành.
Anh ra ngoại thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-cao-dai-ca-em-la-canh-sat-nam-vung/2881333/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.